Sau ngày cắt băng, kho hàng của Liễu Ngọc Như chính thức hoạt động. Nhóm hàng đầu tiên tới từ U Châu, hơn phân nửa số hàng này là cung cấp cho Thần Tiên Hương. Số nhỏ còn lại thuộc về một vài thương gia U Châu muốn thử nghiệm đội vận chuyển của họ.
Trước giờ muốn đi từ U Châu tới Đông Đô phải dùng đường bộ. Trên đường có đủ loại trạm kiểm tra, chưa kể còn đường núi với sơn phỉ, nên nửa tháng là tốc độ nhanh nhất; phần lớn cần mất tháng rưỡi đến hai tháng, chi phí vận chuyển thì cao miễn bàn. Bây giờ bọn họ quy hoạch đường thủy ở đây, phí tổn giảm ít nhất phân nửa, mà thời gian cùng lắm chỉ cỡ một tháng.
Tất cả mọi người đang dõi theo nhóm hàng đầu tiên của Liễu Ngọc Như; nó được thuận lợi vận chuyển đồng nghĩa với việc một con đường mới từ U Châu đến Đông Đô đã mở ra. Song nếu đợt hàng này gặp chuyện, kho hàng của Liễu Ngọc Như sẽ chỉ có nàng sử dụng. Một mình nàng mà phải chi trả mọi thứ từ bảo dưỡng thuyền, kho hàng, phí đi đường thì vô cùng tốn kém.
Vì vậy từ lúc U Châu bắt đầu giao hàng, Liễu Ngọc Như luôn nghe ngóng mọi tin tức về nhóm hàng này.
Dọc đường đi, vấn đề đáng lo nhất chính là hải tặc. Liễu Ngọc Như không chỉ chuẩn bị đội ngũ hùng hậu bảo vệ thuyền mà còn phái người đứng đầu mỗi kho hàng tặng bạc cho đội vận chuyển đường thủy địa phương, lấy đó làm quà “chào hỏi”.
Dù đã thu xếp chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-phong-do/2692318/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.