Sau hôm Lý Vân Thường chết, Cố Cửu Tư vừa hạ triều đã đi dặn Liễu Ngọc Như, “Mấy ngày sắp tới nàng hãy đến chùa Hộ Quốc tại ngoại ô Đông Đô nghỉ ngơi một chút, đừng ở lại trong thành.” 
Liễu Ngọc Như thoáng dừng lại khi nghe những lời này, nàng ngẩng đầu muốn hỏi lý do nhưng thấy sắc mặt Cố Cửu Tư khá xấu liền biết không nên hỏi. Vì vậy nàng nói, “Để ta đưa mọi người đi cùng. Nhiều năm rồi chẳng ở qua đêm trong chùa miếu, sợ rằng cả Phật Tổ cũng thấy chúng ta không thành tâm.” 
Cố Cửu Tư đáp một tiếng rồi chả nói gì nữa. 
Ban đêm khi hai người đang nằm trên giường, Cố Cửu Tư thấy Liễu Ngọc Như mãi chưa ngủ bèn xoay người kéo tay nàng, “Lúc nàng từ chùa Hộ Quốc về thì ta cũng chuẩn bị làm lễ đội mũ. Bệ hạ cho phép ta nghỉ ba ngày, ta sẽ dẫn nàng đi chơi nhé?” 
Liễu Ngọc Như mím môi nghe hắn nói, nàng nắm lấy tay hắn và dịu dàng bảo, “Lang quân cũng chỉ mới hai mươi tuổi.” 
“Đúng đó,” Cố Cửu Tư hơi đắc ý, “ta lợi hại không? Nàng tìm đâu ra một thượng thư hai mươi tuổi chứ? Đến lúc ta lại lập công thì cáo mệnh phu nhân của nàng chẳng còn xa nữa đâu.” 
Liễu Ngọc Như nhìn dáng vẻ này thì biết hắn đang trấn an nàng. Thế nên nàng không nhiều lời, chỉ gối đầu lên ngực hắn và lặng lẽ nghe tiếng tim hắn đập. 
Hôm sau Liễu Ngọc Như âm thầm dẫn cả nhà đi lễ Phật tại chùa Hộ Quốc. Bọn họ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-phong-do/2692268/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.