Liễu Ngọc Như im lặng. 
Lục Vĩnh đi theo Phạm Hiên từ lúc ông chỉ là huyện lệnh. Làm tùy tùng mấy chục năm như vậy thì chưa bàn đến năng lực xuất chúng của Lục Vĩnh, chỉ riêng phần tình nghĩa kia có lẽ cũng đủ khiến Phạm Hiên mắt nhắm mắt mở với ông ta nếu tình hình chưa đến nỗi nào. 
Liễu Ngọc Như hiểu ý Cố Cửu Tư, nàng trầm mặc giây lát rồi cất tiếng hỏi, “Nếu bệ hạ có tâm tư bảo vệ ông ta thì ta phải làm gì?” 
“Nếu bệ hạ muốn bảo vệ ông ta thì chúng ta không thể theo đuổi con đường tra xét vụ án,” Cố Cửu Tư quả quyết trả lời. “Việc nàng phải làm là tìm người gánh tội cho vụ án, biến chuyện lớn thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ thành không có. Kế tiếp nàng hãy tìm lợi thế để đàm phán với Lục Vĩnh, nghĩ cách khiến ông ta từ bỏ ý tưởng gây họa cho ta.” 
Cố Cửu Tư trầm ngâm suy nghĩ một lát rồi nói tiếp, “Hoặc khiến kẻ giật dây Lục Vĩnh từ bỏ ý tưởng này.” 
“Kẻ giật dây Lục Vĩnh?” Liễu Ngọc Như nhíu mày. “Còn có người đứng sau Lục Vĩnh?” 
Cố Cửu Tư gật đầu, hắn suy tư nói, “Lưu Xuân mới bị bắt đã có người giết ông ta rồi giá họa cho ta. Thủ đoạn giết người thẳng tay như vậy không giống Lục Vĩnh; dựa theo tính cách của Lục Vĩnh, trước hết sẽ tìm mọi cách cứu Lưu Xuân. Thật ra bây giờ mọi việc đều chưa được điều tra rõ, nhưng ông ta quyết đoán giết người lại làm ta cảm thấy đây là vụ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-phong-do/2692242/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.