“Ngươi thật sự dám đến,” Ưng gia nhìn Cố Cửu Tư, sắc mặt phức tạp.
Cố Cửu Tư cười cười, “Ưng gia nhiệt tình như vậy, sao tại hạ có thể phụ lòng? Xin hãy mở cổng lớn để tại hạ vào gặp nương tử.”
“Được.” Ưng gia ra vẻ cao hứng, “Chỉ sợ ngươi gặp rồi lại không biết nên gọi là Thẩm phu nhân hay nương tử.”
Vẻ mặt Cố Cửu Tư vẫn đầy ý cười nhưng ánh mắt lạnh lẽo vô cùng.
Hắc Phong Trại mở cổng, Cố Cửu Tư xoay người xuống ngựa rồi được dẫn vào.
Mọi người đều dõi theo Cố Cửu Tư. Hắn vừa đi vào đại sảnh vừa phe phẩy quạt, bộ dạng hoàn toàn vô hại.
Chính giữa đại sảnh, Ưng gia ngồi phía trên, Thẩm Minh cùng Liễu Ngọc Như ngồi bên trái ông ta. Liễu Ngọc Như cúi đầu, nàng không dám nhìn Cố Cửu Tư. Cố Cửu Tư cung kính chắp tay hành lễ với mọi người, ngôn ngữ cử chỉ giống hệt một thư sinh bình thường.
Mọi người nín cười, Ưng gia ăn đậu nành, dùng chiếc đũa chỉ Liễu Ngọc Như đang ở bên Thẩm Minh, “Cố đại nhân à, phu nhân của ngài kia kìa.”
“Tại hạ đã thấy,” Cố Cửu Tư cười rồi nói với Ưng gia, “phiền Ưng gia cho tại hạ chỗ ngồi cùng chén rượu nhạt.”
“Rượu nhạt?” Mặt mũi Ưng gia lạnh lùng, “Ngươi cho rằng mình còn mạng để uống?!”
“Sao tại hạ phải mất mạng?” Cố Cửu Tư thong thả phe phẩy quạt, “Lương đại nhân chẳng qua cảm thấy tại hạ cản trở ông ta. Nhưng tại hạ đã có thể ngáng đường người khác thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-phong-do/2692152/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.