Khi Thẩm Lãnh trở lại doanh trướng thì sắc trời đã dần tối, đối với chuyện phá vỡ kỷ lục của tất cả mười mấy môn thi của hai hạng mục lớn ngày hôm nay, Thẩm Lãnh chẳng hưng phấn một tí xíu nào cả. Theo hắn thấy đó cũng không phải là mình mạnh cỡ nào, mà là… kỷ lục quá yếu.
Thứ khiến hắn hưng phấn là hắc tuyến đao trong tay, đương nhiên cái vỏ dao vẫn luôn ở trong ngực là bảo bối của hắn, mà hắc tuyến đao này là món vũ khí thực sự đầu tiên về mặt ý nghĩa của hắn, có lẽ sau này sẽ bầu bạn với mình rất lâu trên chiến trường.
Dương Thất Bảo chạy đến chúc mừng hắn, dáng vẻ hưng phấn giống như bản thân gã phá hết tất cả mọi kỷ lục vậy. Thẩm Lãnh thật sự rất muốn mời Dương Thất Bảo ra ngoài uống rượu, khổ nỗi quân kỷ nghiêm ngặt, không có nguyên nhân đặc biệt thì không ai có thể tùy tiện rời khỏi quân doanh.
Bởi vì hôm nay khảo hạch, biểu hiện của Thẩm Lãnh quá tuyệt, tất cả mọi người đều đang bàn tán, lúc Thẩm Lãnh và Dương Thất Bảo sóng vai ra khỏi doanh tân binh, đi dạo ra hướng bờ sông, rất nhiều người đều nhìn Thẩm Lãnh với ánh mắt khác thường.
Còn về một chuyện khác thì hoàn toàn phớt lờ… Buổi sáng hôm nay lại có một nhóm tân binh nhập doanh, trước đây đều sẽ thu hút chú ý của một số người, hôm nay những tân binh này nhập doanh thì ngay cả một người quan tâm cũng không có.
"Huynh đệ."
Dương Thất Bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ninh-de-quan/3225755/quyen-1-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.