Tiết Nguyên Tiêu.
Hoa đăng bay đầu trời, đường phố vô cùng nhộn nhịp.
Gió mang theo cái se se lạnh tới, thổi bay lớp áo choàng lông cừu của thiếu niên.
Thiếu niên đứng thẳng lưng, ánh mắt lăng lệ, gương mặt anh tuấn soái khí bừng bừng, áo lông cừu như cũ không thể giảm đi sự oai phong của y.
Bên trong áo choàng chính là một tầng áo giáp, theo bước chân của thiếu niên, những mảnh giáp cọ vào nhau phát ra những âm thanh linh đinh thanh thúy.
Đằng sau thiếu niên là một đoàn người cưỡi ngựa mặc áo giáp, mỗi người đều mang theo sát khí bừng bừng, nhưng mỗi lần nhìn đến cảnh tượng đường phố náo nhiệt, ánh mắt cũng không tự chủ nhu hoà lại một ít.
- Tiểu hầu gia, năm nay chúng ta về đúng dịp tiết Nguyên Tiêu, đúng là may quá! Làm hại thuộc hạ còn tưởng không về kịp, A Duyệt chắc chắn sẽ cho thuộc hạ ngủ ở ngoài vài hôm!
Một cậu thanh niên cưỡi ngựa đi hàng trước, trong đôi mắt chính là trải qua bao nhiêu câu chuyện, nhưng gương mặt lại còn nét non nớt của tuổi trẻ, cậu ta vẫn chưa tới tuổi nhược quán* , mới có mười bảy tuổi.
- A Đậu, huynh ở quân doanh vắng hơi vợ bao lâu, lại ngủ ngoài đường có mấy hôm, sợ cái gì mà sợ?
Một thanh niên khác cũng cưỡi ngựa tiến lên, đi thành một hàng với hai người.
A Đậu trừng mắt, hai má phồng lên giống như con cá nóc, biểu tình làm ra vẻ cực kỳ tức giận, hai tay chống nạnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-nguyet-tan-minh-duy-nga-doc-ton/2974844/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.