Số cửa hàng đã đi trong ngày hôm nay nhiều hơn so với số cửa hàng mà Giản Trì đi trong một năm qua, thậm chí có thể nói là ba năm cộng lại. Cậu không phải là một người đam mê mua sắm, mỗi khi cậu đi đến trung tâm mua sắm thường đi thẳng đến đích, mua xong thì đi, không dài dòng dây dưa một chút nào. Nhưng mà Thiệu Hàng lại làm cho Giản Trì ý thức được, thật sự sẽ có người đi vào xem từng cửa hàng một.
Giản Trì tự an ủi mình, cùng đi dạo phố thì cùng đi dạo phố, tất cả đều là đền đáp Thiệu Hàng. Kết quả đến cuối cùng, cậu mặc quần áo Thiệu Hàng chọn đứng trước gương, nghe người bán hàng ba hoa chích chòe mà tán thưởng, cậu bắt đầu dao động, nghĩ thầm thật sự đẹp như vậy sao? Bất ngờ nghe thấy Thiệu Hàng nói một câu "Tất cả đều gói lại", trong nháy mắt mới tỉnh táo lại.
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Không phải cùng Thiệu Hàng đi dạo phố sao?
Tốc độ trả tiền của Thiệu Hàng giống như sợ bị người khác cướp, bất kể đi cửa hàng nào, người bán hàng vốn mang theo nụ cười mỉm chuyên nghiệp cuối cùng cũng nở nụ cười tươi như hoa. Giản Trì ngăn cản cũng không kịp, trên tay Thiệu Hàng đã có thêm mấy cái túi mua sắm, cậu hận không thể nắm lấy cổ áo Thiệu Hàng lắc lư trước sau, nói cho hắn biết tiền không phải giấy.
"Anh đừng mua nữa." Giản Trì mệt mỏi khuyên nhủ, cho dù cậu có dự cảm Thiệu Hàng nhất định không nghe lọt tai: "Tôi chỉ đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-nam-sinh-quy-toc/503868/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.