Cậu vứt tấm thiệp vào thùng rác, còn về cái mô hình máy bay đắt đỏ này Giản Trì cũng chẳng biết nên xử lí thế nào.
Cậu đã nghĩ rất nhiều, ví dụ như bỏ thùng rác nhưng vừa nghĩ đến giá của nó cậu lập tức bác bỏ suy nghĩ này. Hay tìm người trả lại cho Thiệu Hàng, nhưng đa phần mọi người trong trường đều sợ hắn, muốn trả lại đồ vật nguyên vẹn hoàn toàn là không có khả năng.
GIản Trì không muốn nhìn thấy đồ đạc của Thiệu Hàng xuất hiện trong kí túc của mình. Nó khiến cậu cảm giác phản cảm như thể nơi riêng tư của bản thân cũng bị giám sát vậy, chỉ có thể tạm thời cất vào hộp rồi để vào một góc khuất.
Cả tuần nay Thiệu Hàng đều không xuất hiện trong trường. Có không ít người bàn tán trên HS, có người nói hắn đang dưỡng bệnh, cũng có người nói hắn bị cấm túc vì làm sai chuyện gì đó. Đương nhiên đa phần mọi người đều nghĩ là do Thiệu Hàng không muốn đi học nên trốn tiết cả tuần nay. Thường thì nhà trường cũng chẳng có cách nào xử lí hắn, có lẽ lần này cũng vậy thôi, thấy hoài thành thói quen rồi.
Rất ít người và Giản Trì biết rằng hai suy đoán bị bác bỏ trước đó lại chính là sự thật. Thiệu Hàng bị hội học sinh cảnh cáo nghiêm trọng, không được rời khỏi kí túc xá trong ba ngày. Không biết vì lí do gì mà Thiệu Hàng lại kéo dài thời gian ba ngày thành bảy ngày như thể hắn đang mai danh ẩn tích. Nếu không nhận được 'món quà' đặc biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-nam-sinh-quy-toc/503795/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.