Lúc Giản Trì thức dậy thì bên ngoài trời đã ráng chiều.
Đây là lần đầu cậu ngủ qua tiết buổi sáng. May là cậu đã dự đoán được chuyện này nên đã nhờ Văn Xuyên giúp mình xin nghỉ. Sau khi ngủ dậy cậu không còn đau đầu như trước nữa, mũi vẫn còn hơi nghẹt nghẹt. Giản Trì đang chuẩn bị đứng dậy đi tắm, vừa ngẩng đầu lên thì nhìn thấy phòng kí túc ngăn nắp hơn, bên giường được treo một bộ đồng phục được ủi phẳng phiu không một vết nhăn, cậu sững sờ ngồi trên giường.
Tiếng gõ cửa vang lên, Văn Xuyên xách túi cơm trưa đứng trước cửa. Giản Trì đã thay đồng phục xong, lúc mở cửa có hơi bất ngờ, dẫn cậu ta vào phòng, hỏi: "Hôm nay cậu không có tiết hả?"
"Đang là thời gian nghỉ trưa."
Câu trả lời của Văn Xuyên vẫn ngắn gọn như mọi khi, đặt hai hộp cơm lên bàn. Đây là lần đầu tiên Giản Trì thấy cậu ta mua nhiều món đến vậy, vừa ngượng ngùng vừa cảm động, nói "cảm ơn", Văn Xuyên không hề đáp lại.
Bàn nhỏ nên chỉ có thể ngồi đối diện nhau, đột nhiên Giản Trì nhớ đến điều gì đó, do dự vài giây, hỏi: "Sau khi cậu rời đi vào tối qua thì cậu có đến phòng của tôi không?"
Văn Xuyên nhẹ giọng đáp: "Sáng nay cậu không đến lớp, tôi mượn chìa khóa dự phòng đến đây một lần. Lúc đó cậu vẫn còn đang ngủ nên tôi tiện tay quét dọn phòng luôn."
Đôi đũa của Giản Trì vẫn ở giữa không trung, do dự một hồi: "Cậu giặt quần áo của tôi sao?"
"Tôi đến hội học sinh lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-nam-sinh-quy-toc/503792/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.