Trên bàn ăn bữa cơm tối dì Nhàn dọn lên đủ loại món ăn ngon nhưng món nào cũng chất cao như núi, dượng Bính ngán ngẩm nhìn vợ.
- Mình à, nhiêu đây đủ hơn cả 20 người ăn đó!
- Thì có sao, ăn không hết thì từ từ ăn tiếp, dù gì hôm nay cũng là ngày đầu tiên bé Vân lên trung học mà, em phải làm linh đình để ăn mừng chứ? - Dì Nhàn phản bác lời chồng.
- Nhà mình có 5 người à, em làm nấu hơi nhiều rồi đó, đừng nói là tiền lương của anh, em đem đi mua đồ ăn hết nha. - Dượng Bính gắp miếng thịt to tổ chảng bỏ vào chén. - Với lại nhà mình toàn con gái, em cho con ăn nhiều vậy tụi nhỏ sẽ to tròn hết cho coi.
- Thôi tui biết mà, tui cực khổ nấu nướng vất vả cho mấy người ăn mà mấy người có đoái hoài gì đâu, chỉ tiếc tiền đồ ăn chứ gì, rồi rồi mai tui hông nấu nữa. - Dì Nhàn buông chén cơm xuống, ngậm ngùi nói.
- Mẹ nấu cơm ngon mà ba, ăn nhiều đồ ăn hơn ăn cơm, với lại kết hợp tập thể dục thì sẽ không múp lên đâu ba. - Thiên Ân cắn một miếng cà rốt to, nhai nhồm nhoài.
- Con gái mẹ là ngoan nhất. - Dì Nhàn vui vẻ xoa đầu con. - À bé Vân hôm nay đi học thế nào con? Vui không con?
- Dạ, vui. - Thiên Vân chậm rãi nói.
- Vui là tốt, cuối tuần này mẹ dắt con đi mua vài bộ đồ mới nha, mèn ơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-mong/3398782/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.