Má dậy rồi sao?
Cô Năm Tường bưng một ly sữa nóng, nhẹ nhàng mở cửa vào phòng. Nhìn thấy má buồn khổ, phận làm con sao cô đặng lòng khiến má thêm sầu lo, cô đã thức cả đêm bên cạnh giường chăm sóc má trong sự lo lắng, sợ hãi, chưa bao giờ má giận cô đến như vậy. Nghe giọng con gọi, bà quay người lại thì thào nói.
- Ừa, con vô đây, ngồi xuống đây với má. - Bà Sáu Lương ngoắc tay kêu cô Năm ngồi xuống cái ghế bên cạnh giường.
Cô ngoan ngoãn nghe lời, ngồi xuống cái ghế mây, ân cần nhìn má đầy xót xa, duy chỉ có một đêm mà khí sắc bà Sáu xấu đi nhiều, nào còn vẻ hồng hào đầy đặn nữa chứ, mái tóc phai màu sương gió xuất hiện thêm nhiều sợi trắng xóa lất phất bay theo từng cơn gió thoảng vào phòng.
- Má uống miếng sữa đi cho lại sức, nhìn má như vầy con xót lắm.
- Cô bưng ly sữa lên, cầm muỗng nhỏ khuấy nhẹ cho vơi đi cái nóng của nước trong ly.
- Con cũng biết xót cho má, con mà xót má thì má đâu có nằm đây. - Giọng điệu hờn dỗi như trẻ con của bà khiến cô Năm suýt cười.
- Con xin lỗi má, má đừng giận con nữa mà, con cho má coi cái này, má đợi con xíu nha. - Nói rồi cô đưa ly sữa vào tay bà, sau đó chạy ra khỏi phòng.
Lát sau khi cô Năm quay lại thì bà Sáu đã uống sạch ly sữa rồi. Dừng như cô đang dấu cái gì đó sau lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-mong/3398778/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.