Trong một cái chòi vịt cũ kỹ giữa cánh đồng xa xa, tiếng cãi vã vang lên ầm ỉ, một người đàn ông hằn học ôm túi đồ to, xô xác với người phụ nữ đang nửa quỳ xuống đất ôm chân chồng mà nài nỉ van xin. Nước mắt bà rơi lã chã trên gương mặt khắc khổ, gầy gò, hóc hác.
- Mình ơi, mình tin em đi mình, em không làm gì có lỗi với mình hết, em lạy mình mà, mình đừng bỏ mẹ con em.
- Cô buông tôi ra, cả làng đồn lên hết cả rồi, tui cũng tận mắt thấy, đồ hư thân mất nết, cô dám phản bội tôi - Người đàn ông giận dữ quát
- Mình ơi, em bị oan, sao mình không tin em mà nghe lời dị nghị, còn con nữa mình ơi mình định bỏ con sao - Người đàn bà nhếch chác níu chân chồng.
- Đồ phản bội, tui không muốn thấy cô nữa, chưa chắc hai đứa nó là con tôi - Cảm thấy như mình vừa mới nói một lời tuyên bố đáng sợ, ông quay sang nhìn hai đứa trẻ đang run rẩy khóc thút thít trong cái buồng nhỏ.
- Mình.... - Dường như bà muốn nói gì đó nhưng trận ho dồn dập kéo đến bất chợt khiến bà uất ức không nói nên lời.
Ông ta hất tay vợ ra, không nói lời nào, nhìn vợ một cái đầy sự hung hãn rồi giận dữ bước ra khỏi nhà, người phụ nữ ngã nhào ra đất đau khổ khóc vang trời.
Trong cái buồng nhỏ, đứa bé trai đang bịt chặt tay em gái, nó không muốn em phải nghe những lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-mong/3398767/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.