Chuyển ngữ: Mơ
Ông chủ siêu thị dưới tầng đều biết Bạch Tiên Tiên, nhìn cô ôm hai thùng mì tới thì cười chào hỏi: "Bữa tối chỉ ăn cái này thôi à?"
Bạch Tiên Tiên quay đầu nhìn Trần Lẫm, thấy anh đã chuẩn bị trả tiền, lại hối hận níu ống tay áo của anh: "Được rồi! Được rồi! Hay ra ngoài ăn đi, tôi đã nói là mời anh ăn cơm rồi mà..."
Con gái dễ thay đổi như thời tiết tháng sáu, khiến cho người ta không đoán ra được rốt cuộc cô đang suy nghĩ cái gì. Nhưng mà Trần Lẫm cũng cực kỳ có kiên nhẫn, ngoan ngoãn gật đầu nói được.
Kết quả Bạch Tiên Tiên lại thay đổi trong giây lát: "Hay là trở về gọi đồ ăn bên ngoài, với mua thêm ít đồ ăn vặt nhé?"
Trần Lẫm tiếp tục gật đầu: "Được."
Bạch Tiên Tiên để mì ăn liền ở quầy hàng, lại chạy đi chọn đồ ăn vặt.
Trần Lẫm theo sau cô, cầm đồ cho cô, chẳng mấy chốc đã ôm một đống. Bạch Tiên Tiên quay đầu nhìn túi đồ phồng lên anh phải dùng cằm để giữ, hài lòng đứng dậy: "Được rồi, lấy những cái này đi!"
Ở ký túc xá toàn là công nhân viên của bệnh viện.
Lúc vào thang máy Bạch Tiên Tiên mới nhớ ra, quen biết Trần Lẫm lâu vậy rồi, chưa nói tới phòng của anh, hai người hình như còn chưa từng gặp nhau ở ký túc xá. Dù sao nơi này với anh mà nói chỉ có thể coi là một nơi tắm rửa ở tạm.
Cô nhìn Trần Lẫm một cái: "Anh ở phòng riêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-lao-ep-toi-lam-thien-su/2627316/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.