Chuyển ngữ: Mơ
Lý Minh còn đang cảm động, thâm tình nhìn Tạ Ý: "Anh ở tang lễ cũng nghe thấy em và các bạn học cũ trò chuyện. Em nói bốn năm đại học em không hề yêu ai, hiện tại còn độc thân. Em nói em đã không hận anh từ lâu rồi."
Tạ Ý: "... Anh chết rồi, chẳng lẽ còn muốn tôi chửi anh ở tang lễ của anh sao? Hơn nữa tôi chưa yêu đương không liên quan gì tới anh ok? Không có lòng dạ yêu đương chỉ muốn làm giàu hiểu chưa?"
Lý Minh: "Đừng nói nữa, Tiểu Ý. Anh hiểu hết, em chỉ để anh yên tâm đi đầu thai thôi."
Tạ Ý cầm ghế đẩu trên đất đập anh ta: "Mẹ nó, anh hiểu cái gì chứ, đồ ngu xuẩn!"
Đáng tiếc Lý Minh đã chết, ghế đẩu bay qua cái đầu trong suốt của anh, đập vào thành ghế sofa phía sau.
Bạch Tiên Tiên nói: "Cậu không đánh được anh ta đâu, cứ để mình đi."
Tạ Ý hít sâu một hơi, xắn tay áo lùi lại hai bước: "Mình biết. Chỉ là mình muốn đánh anh ta như thế từ rất lâu trước kia rồi, không tự tay đánh anh ta một trận mình chưa hết giận được!"
Bạch Tiên Tiên suy nghĩ một chút rồi lấy ra mực đỏ từ túi đeo trên vai, kéo tay Tạ Ý vẽ lên lòng bàn tay cô một lá bùa: "Được rồi, đánh đi."
Không hổ là chị em tốt!
Sau đó Tạ Ý tiến lên đánh tên đàn ông xấu xa một trận ra trò.
Cuối cùng cũng trút nỗi uất hận năm đó.
Bùa chú ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-lao-ep-toi-lam-thien-su/2627280/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.