Chuyển ngữ: Mơ
Căn phòng cách vách, Tam trưởng lão đang nghiên cứu rèm treo có thể điều khiển từ xa, vừa thấy Bạch Tiên Tiên tiến vào, ngạc nhiên nói: "Cái đèn này không tệ, còn có thể chỉnh độ sáng."
Bạch Tiên Tiên ngồi xuống giường: "Rèm cửa cũng có thể điều khiển chạy bằng điện, ông muốn xem không?"
Tam trưởng lão để điều khiển xuống đầu giường rồi tiếp tục sắp xếp hành lý: "Không phải ông không có tay, cần cái đó làm gì, lãng phí tiền."
Bạch Tiên Tiên ồ một tiếng, cầm áo đạo sĩ trên giường lên gấp, Tam trưởng lão ghét bỏ kéo cái áo từ tay cô: "Đừng ở đây thêm phiền phức, tự ông sẽ sắp xếp!"
Bạch Tiên Tiên: "..." Cô sâu xa nói: "Người đã có tuổi bất kể nói chuyện hay làm việc cũng phải bình tĩnh mới có lợi cho sức khỏe."
Tam trưởng lão trừng mắt nhìn cô: "Con đang dạy dỗ ông à?"
Bạch Tiên Tiên: "Con không có, con không dám."
Haiz, nếu Tam trưởng lão dễ nói chuyện giống Nhị trưởng lão thì tốt.
Cô kì kèo ở trong phòng lúc lâu, thật sự không biết mở lời thế nào, giống như bất kể mở miệng thế nào cũng lộ ra rất cố ý, đành phải ủ rũ đi ra ngoài.
Vừa tới phòng khách thì đã thấy Bạch Hướng Vọng mặc áo dài màu lam đứng ở ban công, hai tay chắp sau lưng giống lãnh đạo thăm hỏi quần chúng đứng trước mặt Trần Lẫm, mỉm cười hỏi: "Cậu năm nay bao nhiêu tuổi?"
Trần Lẫm hơi cụp mi, nét mặt căng thẳng: "Hai mươi lăm ạ."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-lao-ep-toi-lam-thien-su/2627277/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.