CHUYỂN NGỮ: ALL IN - PHẬT THỦ
Năm phút sau, Bạch Tiên Tiên, Trần Lẫm và viện trưởng cô nhi viện đời trước cùng nhau đi xuống cầu thang tới phòng đọc, nơi các em nhỏ thường dùng để học tập, đọc sách.
Viện trưởng Ngô buồn bã dõi mắt nhìn bốn phía, giống như đang đánh giá căn nhà nơi mình ở khi còn sống: “Những cuốn sách này đều là sách của các nhà hảo tâm quyên góp, còn có rất nhiều những cuốn sách khác cất trong phòng tiện ích. Mỗi tháng chúng tôi lại đổi những cuốn sách truyện mới lên giá, để đám nhỏ đọc.”
Bạch Tiên Tiên nói: “Cháu biết chú không bỏ được đám nhỏ, nhưng dù chú có ở đây cũng không thể làm được gì hơn cho chúng cả. Chẳng bằng sớm tới âm ti báo tin, với công đức của chú khi còn sống nhất định sẽ được đầu thai trong một số mệnh tốt, đời sau không chừng còn có cơ hội giúp đỡ những đứa bé này.”
Viện trưởng Ngô: “Đạo lý đó đương nhiên tôi hiểu nhưng mà vẫn không nỡ siêu thoát.” Ông buồn khổ nói tiếp: “Chỉ cần đi đầu thai tôi sẽ quên hết toàn bộ ký ức kiếp này, cũng quên đi đám nhỏ, nhưng tôi không muốn quên nơi này, không muốn quên chúng.”
Bạch Tiên Tiên: “Nhưng nếu chú ở lại sẽ ảnh hưởng không tốt tới các em ấy. Chúng đều là trẻ con, âm khí rất dễ làm tổn thương tới những đứa bé.”
Viện trưởng Ngô không ngờ cô pháp sư trẻ sẽ nói vậy, sắc mặt ông lập tức thoáng do dự, lo lắng, ngập ngừng giây lát mới mở miệng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-lao-ep-toi-lam-thien-su/2627210/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.