Khấu Anh Kiệt nghĩ thầm :
− Con đã hung hăng như thế, cha cũng là hạng đạo tặc bất lương. Nhưng tên này mới thi triển khinh công thặng thừa, xem ra tình hình hôm nay lành ít dữ nhiều...
Chàng vừa vận công đề phòng vừa hỏi :
− Các hạ cho biết đại danh?
Trung niên nhân 'Hừ' một tiếng nói :
− Tiểu tử! Ngay cả 'Diệu Thủ Côn Lôn' Ô Đại Dã mà ngươi cũng không biết mà dám đến Cao Lan gây náo thì ngươi quả là hết số rồi!
Lại là giọng điệu của bọn lục lâm thảo khấu!
Khấu Anh Kiệt hờ hững đáp :
− Nguyên là Ô tiên sinh!
Ô Đại Dã quát lên :
− Rút đao ra! Để ta xem Mã gia đao pháp của ngươi có chạm được tới một cọng lông chân của đại gia không?
Khấu Anh Kiệt cười khẩy đáp :
− Khỏi cần! Các hạ không dùng binh khí thì tại hạ cũng tay không tiếp chiêu vậy!
Tuy không có ý coi thường địch nhân nhưng chàng nghĩ đối phương đã nhìn ra đao pháp thì dù có dùng binh khí cũng chưa chắc đã chiếm được tiện nghi nên quyết định tùy cơ ứng biến!
Ô Đại Dã cười nhạt hỏi :
− Ngươi đã muốn mau được chết thì ta cũng không có cách nào khác! Ra chiêu đi!
Lời nói vừa dứt đã chùng người xuống thấp, đề khí vào tiểu phúc, mắt nhìn thẳng vào Khấu Anh Kiệt chờ đợi.
Trông hắn giống như con hổ chờ mồi.
Trước tình thế buộc phải xuất thủ, Khấu Anh Kiệt đành nói :
− Tại hạ tòng mệnh!
Dứt lời tiến hai bước vung chưởng đánh vào ngực đối phương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-kiem-tuong-tu/51359/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.