Khấu Anh Kiệt tiễn Ô Đại Dã ra khỏi phòng.
Hắn đi thẳng xuống cầu thang hướng tới đại sảnh, không quay lại lần nào.
Chàng đứng lặng giữa hành lang, mắt nhìn khu kiến trúc hùng vĩ và cảnh sắc rực rỡ xung quanh nhưng không trông thấy gì.
Trong lòng chàng lúc ấy đau khổ thế nào không cần nói cũng biết.
Trước đây chàng không sao lường trước được rằng ân sư chết đi đã giao chàng trách nhiệm nặng nề đến thế, người trong sư môn lại phức tạp như vậy.
Trách nhiệm nặng nề vì chàng là truyền nhân y bát, được sư phụ dốc tất cả võ công tuyệt thế mà mình có được, lại tin cậy phó thác cả cuộc đời thiên kim ái nữ duy nhất cho chàng.
Ân tình cao nặng tựa non, chàng không thể thoái thác trách nhiệm đó được.
Về thực chất, Quách Bạch Vân coi chàng là truyền nhân duy nhất của Quách gia, cũng là chủ nhân của' Bạch Mã sơn trang'.
Nhưng đó là chuyện ân sư còn sống.
Bây giờ, Ô Đại Dã lấy tư cách Chưởng môn nhân đuổi chàng đi, còn Quách Thái Linh cũng công khai tuyên bố không tin chàng và đã trốn chạy.
Ô Đại Dã độc ác thâm hiểm như thế nào thì chàng đã biết.
Nhị sư huynh tuy chưa gặp nhưng theo lời đồn của người trong giang hồ và khẩu phong của Tiểu Mi thì chắc cũng không phải hạng tốt lành gì.
Nhưng đó chưa phải là điều chủ yếu.
Điều khiến chàng đau lòng nhất là thái độ của Quách Thái Linh.
Nghĩ đến nàng, lòng Khấu Anh Kiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-kiem-tuong-tu/1965182/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.