Ngôi lầu thật lớn, có đến hàng chục phòng.
Quách Thái Linh và Trác Quân Minh sục sạo hồi lâu nhưng không thấy ai cả.
Cuối cùng hai người đến trước một căn phòng khá lớn, cửa khóa kín, nhưng bên trong có tiếng người.
Quách Thái Linh định dùng kiếm phá thì Trác Quân Minh bảo nàng lùi lại rồi vung tay phát ra một chưởng.
− Ầm!
Cánh cửa bị chưởng lực đánh bật tung.
Bên trong vang lên tiếng la kinh hãi.
Hai người đưa mắt nhìn vào thấy trong phòng toàn là nữ nhân, có tới mười mấy người đứng tụm vào một góc.
Tất cả đều còn trẻ, từ mười tám, mười chín đến hăm ba hăm bốn tuổi, ăn mặc khá sang trọng, không phải là hạng gái thanh lâu.
Mười mấy tên thấy hai người vào liền quỳ cả xuống vừa khóc vừa quỳ lạy như tế sao xin tha mạng.
Trác Quân Minh chỉ kiếm nói :
− Đứng lên. Đừng khóc nữa.
Cả bọn lập tức nín thinh.
Trác Quân Minh lại hỏi :
− Các ngươi là ai?
Mười mấy tên đưa mắt nhìn nha, không ai dám lên tiếng.
Trác Quân Minh phát bực quát :
− Các ngươi câm cả rồi sao? Nếu không nói ta sẽ giết cả đấy.
Tiếng khóc lại nổi lên như ri.
Một phụ nhân chừng hăm hai hăm ba tuổi, lết hai đầu gối tới trước mặt Trác Quân Minh mếu máo nói :
− Xin đại gia đừng giận. Để tôi nói thay cho họ cũng được.
Trác Quân Minh gật đầu :
− Được, nói đi.
Phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-kiem-tuong-tu/1965142/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.