Chính Ngọ...
Một chiếc xe kiệu song mã trông rất sang trọng dừng bánh trước cửa 'Phượng Hoàng khách điếm'.
Đánh xe là một tên hán tử cao gầy, bận lam bào, không giống như những người xà ích khác.
Xe vừa dừng, hắn liền nhảy xuống mở rèm kiệu, cung kính nói :
− Nhị gia. Đã tới 'Phượng Hoàng khách điếm' rồi.
Trên xe có người 'Ừm' một tiếng, rồi một lúc lâu người ấy mới bước ra.
Nhân vật này cả thành Lương Châu chẳng ai không biết, chính là vị 'Nhất Đề Kim' Tư Không Viễn, Đại chưởng quầy của hiệu kim hoàn lớn nhất trấn 'Kim Bảo Trai' cũng là Nhị đương gia của 'Bạch Mã sơn trang'.
Gã đánh xe chính là 'Thiên Cẩu Tinh' Phùng Đông, thủ hạ thân tín của Tư Không Viễn, một trong mười hai 'Tinh Tú Võ Sĩ' của 'Bạch Mã sơn trang'.
Chỉ là Tư Không nhị gia trước đây khá tuấn mỹ, phong độ, béo tốt, rất tự phụ nhưng bây giờ khác hẳn.
Người y trông phờ phạc, chậm chạp, mất đi bóng dáng lanh lợi ngày xưa, sắc mặt đã xanh xao vàng võ còn hoen vết máu, lại còn một cánh tay không biết bị gãy hay sai khớp, bong gân, chỉ thấy băng một lớp vải trắng treo lên trước ngực.
Tóm lại, so với vị Nhị trang chủ của 'Bạch Mã sơn trang' hơn một năm trước, nhìn lại gã bây giờ khiến người ta thất vọng.
Tuy vậy, trông gã vẫn đầy ngạo khí.
Đó là lẽ đương nhiên.
Đường đường là chủ nhân của 'Kim Bảo Trai' và nhiều ngân hàng, cửa hiệu khác, cơ nghiệp lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-kiem-tuong-tu/1965124/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.