Thẩm Ngạo Sương lúc này chừng như trong lòng tâm sự nặng nề, nét mặt đăm chiêu ngồi im suy nghĩ, đây là tính cách của bà ta mỗi khi gặp chuyện đau đầu phải suy nghĩ nhiều.
Thường mỗi lần như thế thì bà ta không muốn bất kỳ có một người nào bên cạnh quấy nhiễu, Triệu Phù Chi biết vậy cho nên bước lên vấn an một câu rồi cũng cáo lui.
Nhưng đột nhiên Thẩm Ngạo Sương nhìn cô ta lạnh giọng nói:
– Ngươi khoan vội đi, ta có chuyện muốn hỏi ngươi.
Triệu Phù Chi “Dạ” một tiếng, đứng yên bất động.
Thẩm Ngạo Sương nhìn cô ta cười khổ hỏi:
– Ta thực không ngờ gặp Khấu Anh Kiệt lại có võ công cao thâm như thế, ngươi tuy đã được sắp đặt tiếp cận bên người hắn, nhưng cũng khó mà thi thủ được như ý muốn, ngươi nghĩ là không có cơ hội thành công chứ?
Triệu Phù Chi lắc nhẹ đầu, mặt hơi túng quẫn nói:
– Phu nhân minh xét, họ Khấu quả thực võ công quá cao, đệ tử chỉ e...
– Ngươi e không hoàn thành nhiệm vụ, đúng chứ?
– Phu nhân minh... xét.
– Hừ. Ngươi sao lại nhụt chí nhanh thế, nửa đường bỏ dở nhiệm vụ.
Thẩm Ngạo Sương cười nhạt nói:
– Ta có một việc cần nhờ đến ngươi, ngươi nhất định làm được, ngươi có vui lòng nhận không?
Triệu Phù Chi ngớ người một lúc, ấp úng nói:
– Được phu nhân quan hoài... đệ tử xin nguyện toàn lực khuyển mã.
– Tốt.
Bà ta gật đầu, tay trái vẫn nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-kiem-tuong-tu/1965104/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.