Đó là một người bận Hoàng y, đầu đội nón lá, đang ngồi buông câu, dáng điềm nhiên như không biết việc gì đang xảy ra quanh mình.
Người này ngồi ở một chỗ hõm của một ghềnh đá lớn sát với bờ sông, nếu Quách Thái Linh không bị đánh bay tới mỏm đá thì không sao nhìn thấy được.
Quách Thái Linh kinh dị nghĩ thầm:
– Người này là ai? Vì sao cuộc chiến vô cùng kịch liệt diễn ra sát ngay bên cạnh, người chết bị thương đều có mà y vẫn điềm tĩnh như không vậy? Chỉ riêng khí phách đó đủ thấy đây là nhân vật phi thường rồi.
Tuy đang ngồi nhưng có thể thấy ngay hoàng y nhân có vóc người rất cao lớn, nhưng vì đội nón lá rộng, lại chỉ chú tâm nhìn xuống nước không ngó lên lần nào Quách Thái Linh không biết tuổi tác, mặt mũi.
Nàng lo lắng nghĩ thầm:
– Không ai câu cá vào lúc trời tối thế này, chỉ có thể là địch nhân cho người đến mai phục chặn đường thoát của mình. Nay ba mặt đều có địch, xem ra muốn thoát thân còn khó hơn lên trời...
Nói thì chậm, kỳ thực diễn biến rất nhanh.
Trong lúc Quách Thái Linh băn khoăn tự hỏi thì Phong Lôi Thủ Tần Ngư đã lướt tới gần.
Vừa đến nơi lão đã bỏ lên mỏm đá nơi Quách Thái Linh đang đứng.
Xem dạng, lão đã bị nàng làm cho nổi giận.
Vừa nhảy lên mỏm đá chân còn chưa chạm đất, lão đã vung đôi Khoa Hổ Lam nhằm vào hai vai Quách Thái Linh đánh xuống với thế bài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-kiem-tuong-tu/1965091/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.