Hôm nay có hai mươi trận tỷ thí, đợi đến khi xong cuộc, đêm đã khuya.
Gió đêm trên đảo Thanh Nguyên vô cùng tiêu điều, qua ngày hôm nay, đệ tử các phái đều mệt nhoài, phòng khác trong đại viện vô cùng yên tĩnh, Cổ Tiểu Ma ngồi trước bàn, nhìn chăm chăm vào bầu rượu hồ lô kia, lúc này đêm qua, nhị sư huynh còn uống rượu ngoài phòng với nàng, nhưng lúc này hắn đang nằm trên giường, thương tích khắp người.
Việt Dương cũng được xem như nửa thầy thuốc, cẩn thận xử lý vết thương cho Vân Tiêu, thở dài bảo hắn phải nằm trên giường tu dưỡng cả... hơn nửa năm, tay phải cũng không thể dùng kiếm nữa.
Nàng vẫn nhớ trước khi Vân Tiêu xuống núi, nhe răng cười, nói muốn tự rèn luyện cho được một thân bản lĩnh, hành nghiệp trượng nghĩa, xông pha giang hồ.
Nhưng hôm nay, hắn đã không dùng kiếm được nữa.
Thiên Nghiêu chỉ biết nàng đang đau lòng vì Vân Tiêu, nằm ở bên chân nàng, không dám quá phận. Cổ Tiểu Ma vẫn nhìn bầu rượu hồ lô kia, lòng loạn đến điên cuồng, nàng chỉ muốn cứu Thiên nghiêu, mới cố ý tham dự hội Trục Tiên này, hôm nay lại liên lụy đến Vân Tiêu, hại hắn không thể dùng kiếm nữa... Đều là người mà nàng quan tâm, từng vòng từng vòng, chỉ làm tổn thương nhiều người hơn thôi sao?
Nàng chỉ muốn bảo vệ người bên cạnh mình mà thôi.
Sao mọi chuyện phải trở thành như thế?
Vì sao...
Vì ngươi không đủ mạnh.
Cổ Tiểu Ma giật mình, giọng nói này đến từ bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-kiem-cuoi-duoi-nam/3290750/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.