"Ông ta nói dối."
Đột nhiên Tiểu Ngọc mở lời, Cổ Tiểu Ma bị hắn bịt miệng, nghe thấy một câu nói như vậy, bỗng chốc lòng có chút cảm giác kì quái. Nhưng cụ thể là gì, lại không thể nói ra được, chỉ cố hết sức dùng cùi chỏ thọt chọt Tiểu Ngọc, ý bảo hắn nhanh chóng rời khỏi chỗ này.
Hai người lần lượt nhảy ra ngoài tường, mới vừa đáp xuống đất, Cổ Tiểu Ma đã nói: "Ta tìm đệ lâu rồi."
"Hôm nay đệ đến bờ biển tìm tỷ, mà tỷ lại không ở đó." Tiểu Ngọc nói: "Nên đệ mới đi chợ."
Cổ Tiểu Ma gật đầu, ngượng ngùng đáp: "Ta bị đại sư tỷ của đệ kéo đi, không phải là cố ý..."
Tiểu Ngọc hơi nghiêng đầu, không nói gì, cứ như cũng không quá quan tâm. Hình như vừa rồi hắn có nói Việt Dương nói dối? Cổ Tiểu Ma nghĩ đến đây, trong thoáng chốc, lòng có chút bối rối: "Đệ vừa nói..."
"Ta ra chợ mua đồ cho tỷ." Đột nhiên Tiểu Ngọc mở miệng, móc một cây trâm ngọc từ trong tay áo ra. Cả cây trâm mang màu xanh ngọc bích, nơi gần cạnh có đính một viên ngọc, trừ nó ra thì không còn thứ gì khác, trong suốt lấp lánh. Cổ Tiểu Ma ngẩn ra, liền lắc đầu: "Đồ quý như thế, ta không nhận được..."
Nàng đang từ chối, lại cảm thấy tóc có hơi lạnh, Tiểu Ngọc đã cài trâm lên tóc cho nàng, nàng đưa tay lên sờ, không cẩn thận lại chạm vào tay hắn, vừa ngẩng đầu đã đối diện với ánh mắt chuyên chú của hắn, nhất thời lòng khẽ động,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-kiem-cuoi-duoi-nam/3290748/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.