Úc Lưu đứng dậy,tất cả mọi người đều nhìn bóng lưng của hắn. Trường sam thanh sắc bị lôi điện đốt cháy toàn bộ, để lộ tấm lưng trắng noãn của hắn, hoa văn màuđen quỷ dị cũng dần lan ra, dường như đã kích thích thứ cấm kị gì đó của thần chú, chậm rãi khuếch tán, lại nhanh chóng ẩn vào trong da, hệt như bình thường.
Hắn không quay đầu lại, chẳng biết từ lúc nào đãcầm quyển trục trong tay, sau đó lại ném đi. Một cái bóng màu đen phóngxuống, Thiên Cẩu xoay người mở miệng ngậm lấy, hiện nhân thân, cảnh giác nhìn đám người của phái Thiên Diễn.
”Ta đi cùng các ngươi, không được mang nàng đi.” Hắn cười nhạt, nói, đột nhiên lại xoay người sangchỗ khác, xoay về phía Tác Oanh, bỗng dưng độ cong nơi khóe môi lại tanbiến, đôi mắt màu lục trong suốt lại trở về với sự lạnh lẽo ban đầu,trong nháy mắt, hắn như trở về với Úc Lưu trong tranh vẽ, lãnh khốc,trầm lặng, lại mang theo chút tùy tiện không nói nên lời.
”Cách xa cây nấm khô kia một chút.”
Tác Oanh sợ đến mức lui về phía sau một bước, lại không biết hắn đang nói với ai.
Úc Lưu nói xong, thân thể đã hóa thành một luồng sáng xanh, bay về phía quyển trục trong tay Thiên Cẩu.
Lần đầu tiên trên gương mặt âm trầm của Thiên Cẩu có chút xao động, đó làvẻ mặt mừng rỡ. Ông ta nhìn Mạnh Trạch Hư, người sau còn đang bị vâytrong Thiên La Địa Võng, đối chọi cùng Lục Tu, đệ tử của phái Thiên Diễn không có ai dám tiến lên, cứ giằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-kiem-cuoi-duoi-nam/3290727/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.