Cổ Tiểu Ma rất buồn bực.
Rõ ràng trấn này không phải là nơi mà Thiên Cẩu và Huyền Sắc đã từng mang nàng đi qua, có điều nó vẫn ở phụ cận Huyền Âm giáo, vô cùng không an toàn. Nhưng mấy thứ đó hoàn toàn không đáng giá nhắc tới so với chút mùi thơm đang bay ra từ phía tửu lâu trước mặt nữa.
Ngoại trừ một chút trái cây dại tối qua, nàng vẫn chưa ăn gì. Thập Bát thấy trong đôi mắt sáng ngời của Cổ Tiểu Ma đang ngập tràn hình ảnh phản chiếu của tấm biển tửu lâu kia thì cười nói: "Chúng ta đến đó nghỉ ngơi một chút đi."
Cổ Tiểu Ma vừa nghe được đã cảm thấy, gương mặt với lớp trang điểm dày cộm của Thập Bát này thật là thi vị.
Yêu không cần ăn uống, bọn họ chỉ cần hấp thu linh khí của đất trời mà thôi. Đương nhiên, một khi đã rơi vào ma đạo, việc ăn huyết nhục uống hồn phách cũng không phải nói chơi.
Cổ Tiểu Ma có chút tiếc nuối và đồng tình với yêu ma, có lẽ nàng còn thầm cảm thấy may mắn. Một bàn thức ăn ngon như vậy mà không có người... Yêu quái nào cướp với nàng cả. Nàng vùi đầu trong mỹ thực, không khác gì cả đời này chưa từng được ăn cơm. Thập Bát chỉ cần một bình rượu ngon lâu năm, sau đó ngồi uống rất tự nhiên.
Vừa uống được mấy chén, Cổ Tiểu Ma đã thấy nàng nằm sấp trên bàn, tay áo đã lau đi hơn nửa lớp son phấn trên mặt, lúc nàng ngẩng đầu lên lần nữa thì hai má đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-kiem-cuoi-duoi-nam/3290721/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.