Đất trời đều yên lặng.
Sắc mặt vốn đã có vẻ tái nhợt của Cổ Tiểu Ma càng thêm trắng xanh, ngũ quan của nàng tầm thường không có gì lạ, một đầu tóc đen cũng chỉ được cộtlên một cách miễn cưỡng, biểu tình dần trở nên nghiêm túc. Y phục màuxám bao bọc trên thân thể gầy yếu của nàng, nhẹ nhàng tung bay theo gió. Lá rụng lại bay lên, nhẹ nhàng đảo quanh nàng. Không khí có sự biếnhoá, nàng đứng ở nơi đó, đoạt lấy tầm mắt của mọi người.
Mạc Vi nhíu mày, chẳng lẽ hôm nay thất đồ đệ luôn không thông với thuật pháp này lại nắm được mấu chốt gì?
Cổ Tiểu Ma rút bội kiếm ra, hai ngón tay đan lại một chỗ mà niệm một cáikiếm quyết, xoay người nhảy lên rồi dứt khoát tung bội kiếm. Bội kiếmkia xuyên thủng không khí bốn phía mà bay thẳng lên trời, rồi lạinghiêng thân rơi thẳng xuống, Cổ Tiểu Ma nhắm chính xác, nhảy một phátlên thân kiếm, hét lớn một tiếng: “Đi!”
...
Ầm một tiếng.
Người nào đó vẫn đang đứng tại chỗ.
Một cơn gió thổi qua, toàn bộ nhóm sư đồ đều há to miệng, mãi thật lâu cũng không khép lại.
Nghiêm túc mà nói, tư thế của nàng vô cùng chuẩn, tay chắp sau lưng ưỡn mông,sống lưng thẳng tắp, vô cùng ổn định mà đứng trên bội kiếm. Mà biểu tình của nàng cũng rất phù hợp, vô cùng dữ tợn, nghiến răng nghiến lợi. Chỉlà bội kiếm kia lại đang dán lên trên mặt đất một cách vô cùng thân mật, một chút cũng không bay lên.
Đỗ Dục Kỳ nhịn không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-kiem-cuoi-duoi-nam/3290705/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.