Thời gian trôi qua thực sự rất nhanh. Vài ngày nữa bên phía Lâm Đàm phải tổ chức lễ tốt nghiệp. Lâm Hồi chưa quyết định được sẽ tặng quà gì cho hắn, nhưng Lâm Đàm nói mình đã nghĩ ra rồi, bảo Lâm Hồi đến lúc đó sẽ biết.
Sau khi tan làm trở về, Lâm Hồi nhận được một kiện chuyển phát nhanh.
Lâm Hồi suy nghĩ một chút, gần đây anh đâu có mua gì, nhưng kiện hàng này lại viết tên của anh.
Lâm Hồi mở gói hàng ra, ở bên trong có vẻ như là một chiếc váy trắng, nhưng khi cầm lên, anh hoàn toàn bối rối.
Nói là quần áo, nhưng thực ra chỉ là mảnh vải nhỏ, siêu thiếu vải, một bộ đồ lót đầy ren ở ngực, hai sợi vắt chéo ở lưng, một chiếc quần lót có viền ren hình chữ T, và một đôi tất trắng dài đến đùi, còn có một cái nơ con bướm.
Lâm Hồi lập tức đỏ mặt. Bộ "quần áo" này thích hợp với người gầy và da trắng hơn, nếu mặc trên người mình, chắc chắn sẽ chẳng ra gì cả.
Lâm Hồi nhìn chằm chằm quần áo thật lâu, do dự.
Sau khi mặc vào, anh nhìn vào gương một lúc lâu, mặc dù không xấu như trong tưởng tượng, nhưng anh không thấy đẹp ở đâu cả.
Lâm Hồi thở dài, chỉ mong khi Tiểu Đàm nhìn thấy đừng thất vọng.
*****
Buổi tối khi Lâm Đàm trở lại, phát hiện phòng khách và phòng bếp không có ai, cửa phòng ngủ thì khép hờ.
"Này, anh ơi?"
Lâm Đàm đẩy cửa phòng ngủ ra, thuận tay bật đèn lên, liếc mắt liền nhìn thấy cảnh đẹp, kinh ngạc đến mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-huynh-nhu-mau/1185421/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.