Nửa đêm, Lâm Hồi bất ngờ tỉnh giấc.
Toàn thân đau như muốn rã rời.
Lâm Hồi nhìn Lâm Đàm, dùng ánh mắt miêu tả khuôn mặt của hắn, yên lặng đỏ mặt.
Tiểu sói con này bình thường vẫn luôn nhường anh, nghĩ rằng bản thân khỏe mạnh hơn nhiều, cho nên ở phương diện tình dục luôn cố gắng không để anh bị ảnh hưởng, luôn không dám dùng tay đè mạnh lên người anh, đa số toàn là anh ôm hắn, không ngờ hôm nay lại bị Tiểu Đàm ôm chặt cả đêm, thật là... xấu hổ mà.
Cơ mà, ai bảo mình nuông chiều hắn cơ chứ. Tiểu Đàm và người khác không giống nhau.
Lâm Hưởng nghiêng người hôn lên khóe miệng Lâm Đàm.
Chúc ngủ ngon, tình yêu của anh.
- ------------
Lâm Hồi cùng Lâm Đàm là người yêu của nhau, nhưng không hề có quan hệ huyết thống.
Khi Lâm Hồi được ba tuổi, cha mẹ Lâm Đàm nghĩ rằng họ không thể có con, lại không ghét cơ thể kỳ lạ của Lâm Hồi nên họ đã nhận nuôi anh. Kết quả là khi Lâm Hồi lên năm tuổi, cha Lâm và mẹ Lâm có Lâm Đàm. Từ đó, Lâm Hồi có thêm một người em trai vừa thơm lại vừa hay khóc.
Không lâu sau khi Lâm Đàm sinh ra, Lâm Hồi rất thích ghé vào mép giường nhìn em trai, trắng trắng, mềm mềm, không có chút nào giống mình, từ nhỏ đã không phải rất trắng.
Đôi khi Lâm Hồi sẽ nhịn không được chọc khuôn mặt nhỏ của em trai mình, nhưng em trai của anh rất thích khóc, nếu anh không cẩn thận sẽ làm cho em ấy khóc, sau đó Lâm Hồi sẽ nghĩ cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-huynh-nhu-mau/1185417/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.