Edit: Dun, đã beta
2
Giờ nghỉ trưa, Hứa Niệm rủ Sầm Lý cùng ăn trưa, Sầm Lý bảo cậu đi trước, sau khi bác sĩ thay ca tới, Sầm Lý mới chậm rì rì đứng dậy đi ra ngoài.
Vừa ra khỏi phòng khám, cậu liền nhìn thấy Tống Hành Kha trên hành lang.
Sắc mặt người đàn ông vẫn rất kém, dường như do sinh bệnh. Nhưng trong mắt Sầm Lý, lại giống như vì phải gặp lại cậu.
Tống Hành Kha thấy Sầm Lý đi tới, nói: “Cùng đi ăn đi.”
“Em ăn rồi.” Sầm Lý nói dối.
“Tiểu Lý.” Tống Hành Kha bình tĩnh nhìn cậu, “Anh truyền nước xong vẫn ở đây đợi em.”
Sầm Lý hé miệng, không nói nữa, chỉ ngẩn ngơ cúi đầu nhìn mũi chân.
“Anh đợi em sáu năm.” Giọng nói Tống Hành Kha khàn đặc, “Em lại không cho anh một chút thời gian cùng ăn trưa.”
Sầm Lý lập tức đầu hàng.
Cho tới bây giờ cậu chưa bao giờ muốn cự tuyệt Tống Hành Kha. ¹
Con lừa nhỏ Sầm Lý chỉ có thể không tình nguyện nói: “Đi thôi.”
Tống Hành Kha muốn lái xe, Sầm Lý nhíu mày: “Bên cạnh bệnh viện có nhiều quán ăn.”
Tống Hành Kha không nói lời nào, lại nghiêng đầu nhìn cậu, ánh mắt kia thiếu chút nữa làm Sầm Lý tưởng rằng mình là ác nhân tày trời, như Trần Thế Mỹ ² vứt con bỏ vợ vậy, cậu đành lui lại một bước: “…Tùy anh.”
Ai bảo mình mắc nợ anh ta chứ. Sầm Lý thở dài, ngoan ngoãn leo lên xe.
Tống Hành Kha dẫn cậu tới một quán Nhật, Sầm Lý nhìn cảnh vật bên ngoài rất có tính riêng tư, cảm thấy có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ha/764927/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.