Ngày thứ hai đến trường, Lâm Ninh đưa anh đến tận trước cửa phòng học mới quay đi về phòng học của mình. Trương Dương nhìn bóng lưng vội vã của y, bỗng nhiên cảm thấy mình rất hạnh phúc. Cả người như bay bổng đi vào phòng học mới phát hiện bầu không khí trong lớp có chút không thích hợp, lúc này ánh mắt của hầu hết nữ sinh đều chiếu thẳng vào người anh, thế nhưng ánh sáng hiện lên trong ánh mắt các cô lại khiến Trương Dương cực sợ, nói như thế nào nhỉ? Trương Dương cảm giác bản thân như con mồi đang bị đám sói nhìn chòng chọc vậy!
“Xảy ra chuyện gì vậy? Sao các cậu cứ như quỷ chết đói thấy ăn mà nhìn tôi như vậy chứ?” Trương Dương đi tới hỏi Lưu Khiết.
Lưu Khiết cười không có chút ý tốt: “Vì cậu thỏa mãn chúng tôi!”
Trương Dương bị cô nhìn khiến toàn thân nổi cả da gà, Trương Dương sờ sờ da gà trên tay nói: “Đừng nói ghê tởm như vậy chứ, rốt cục chuyện gì xảy ra?”
“Có phải cậu vừa từ chối Chu Đình không?”
“Vì chuyện này sao? Cũng không cần hả hê tới mức đó chứ? Tôi thấy quan hệ giữa cậu và Chu Đình cũng rất tốt mà, các cậu vậy mà để cậu ấy biết sẽ khó chịu lắm đó.”
Lưu Khiết bỗng nhiên cười thần bí: “Chuyện này cậu cứ yên tâm, tôi đảm bảo hiện tại tâm tình Chu Đình còn tốt hơn tụi tôi đó.”
“Vì sao?” Trương Dương nghe cô nói vậy cứ như bị lọt vào sương mù, triệt để hôn mê.
“Ha ha ~~~ một ngày nào đó rồi cậu sẽ hiểu thôi. À,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-duong-dich-ai-tinh/64080/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.