Ăn xong rồi lại rửa mặt sạch sẽ, Lâm Ninh liền cầm thuốc nước bắt đầu xoa thuốc lên mặt Trương Dương. Trên mặt, trên cái trán thanh tú trắng nõn của Trương Dương, khóe mắt cùng khóe miệng đầy vết thương vừa nhìn liền giật mình, Lâm Ninh vừa nhìn đã đau lòng, ra tay càng thêm ôn nhu cẩn thận. Nhưng dù nhẹ tay thế nào đi nữa, thì khi thuốc nước tiếp xúc với vết thương vẫn khiến Trương Dương đau đến nhíu mày.
“Rất đau à?” Lâm Ninh nhanh chóng nghiêng người tới nhẹ nhàng thổi thổi trán anh, giảm bớt đau đớn cho anh.
Trương Dương bị anh thổi nên hơi ngứa, hơn nữa bờ môi của y hầu như sắp chạm tới cái trán của anh, cự ly của hai người gần tới mức có thể cảm nhận được mùi sữa tắm trên người đối phương, liền hơi không chút tự nhiên nghiêng nghiêng đầu cười nói: “Không có việc gì, cậu cứ tự nhiên xoa đi, tôi cũng không phải con gái.”
Lâm Ninh nghiêm túc nhìn khóe miệng Trương Dương, cẩn thận xoa, sau khi xoa xong liền nhẹ nhàng thổi thổi, miệng hai người thiếu chút nữa chạm vào nhau. Trương Dương xấu hổ liền nghiêng đầu qua một bên, vô ý thức hơi hé miệng, khuôn mặt cũng không tự giác đỏ lên. Lâm Ninh nhìn thấy bộ dáng xấu hổ của anh liền như bị điện giật mà sững sờ một chỗ, bàn tay đang giơ lên xoa mặt anh liền nhẹ nhàng kéo mặt anh qua, hôn lên.
Trương Dương chỉ cảm thấy đầu mình phát sinh tiếng nổ “Bùng”, nhìn khuôn mặt Lâm Ninh ngay trước mắt không ngừng phóng to lên, Trương Dương khiếp sợ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-duong-dich-ai-tinh/64078/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.