“Sao vậy Đình Đình? Chuyện gì mà phải chạy tới đây nói vậy?” Trương Dương nhìn mấy thân ảnh qua lại dưới lầu có chút không yên lòng.
Chu Đình hít một hơi thật sâu, dường như hạ quyết tâm mới mở miệng nói: “Mình luôn chờ cậu mở miệng.”
“Mở miệng? Nói gì cơ?” Trương Dương có chút mạc danh kỳ diệu.
Chu Đình dường như bất ngờ khi nghe anh nói vậy: “Đương nhiên là chờ cậu thổ lộ với mình rồi. Mấy ngày qua, mình cứ một mực chờ cậu nói, nhưng cậu vẫn không hề có phản ứng, nên mình…”
Trương Dương vẻ mặt ngu ngốc, cứng họng nói: “Đình Đình, có phải cậu hiểu lầm gì rồi không… Tôi với cậu, chỉ là bạn…”
“Gì cơ? Ý của cậu là cậu không thích mình?” Chu Đình hiển nhiên không thể tin được đáp án này.
“Phải…”
“Lần trước Lưu Khiết hỏi cậu, không phải cậu nói cậu có ý với mình hay sao?” Chu Đình cúi đầu nhìn không ra biểu tình, nhưng ngữ khí cũng rất trầm thấp.
“Lúc đó tôi… nói đùa thôi…” Trương Dương nhẹ giọng giải thích.
Chu Đình nhất thời như bị cuồng loạn: “Vậy mấy ngày qua sao mỗi ngày cậu lại cùng ra cùng vào với mình cơ chứ, cùng mình ăn, hơn nữa lúc người khác hỏi quan hệ giữa hai chúng ta thì cậu cũng không giải thích rõ ràng.”
“Tôi…” Trương Dương có chút chột dạ, không thể nói cho cô biết, lúc đó bản thân mình đang lấy cô ra làm tấm bia để né Lâm Ninh được.
“Oa ~~ Oa ~~~” Chu Đình bỗng nhiên ngồi xổm xuống khóc lên, “Nếu cậu không thích tôi, vì sao không nói rõ ràng trước khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-duong-dich-ai-tinh/64076/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.