Chiếc điện thoại với ốp lưng màu đen nằm trên bàn trà vừa rung vừa đổ chuông, âm thanh cực kỳ quỷ quái, giống một bầy gà la hét đang kêu thét sau khi bị người ta bóp, có điều tiếng gà đã biến thành "Điện thoại".
"Điện thoại kìa... Tới nghe điện thoại kìa..."
Thời gian tiếng chuông vang không dài, năm giây sau đã dừng lại. Nhưng phòng khách khôi phục yên tĩnh chưa được bao lâu thì tiếng chuông lại vang lên, mà đáp lại nó là tiếng nước ào ào truyền đến từ phòng tắm bên cạnh.
Khi vang lên lần thứ tư, đúng lúc Giang Tự Dương tắt đèn sưởi nhà tắm, lúc này mới nghe thấy tiếng chuông, cũng mới phản ứng được rằng những lần trước đó không phải ảo giác của cậu. Giang Tự Dương không kịp nghĩ ngợi, lấy khăn tắm lau người lung tung, mặc quần lót vào rồi chạy ra ngoài với một đống dầu gội trên đầu.
May là từ phòng tắm đến phòng khách chỉ có vài bước, Giang Tự Dương chạy đến bàn trà cầm điện thoại lên, nhìn tên người gọi đến, trong lòng lập tức sửng sốt, nuốt chút nước bọt rồi mới nhận điện thoại: "Alo? Chị Lưu à có ch..."
Giang Tự Dương còn chưa nói xong từ "chuyện", đã bị câu nói tiếng phổ thông xen lẫn vài câu tiếng Hà Nam của đối phương chen ngang.
"Tự Dương sao lâu vậy em mới nghe máy? Em xem Weibo chưa? Em được lắm, còn giấu chị cơ đấy, mau khai ra nhanh có chuyện gì thế này!?"
Mấy câu đó cộng với tốc độ nói của cô, cứ như viên đạn bùm bùm bùm bắn thẳng về phía Giang Tự Dương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-duong-bat-ha/1065242/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.