Sau khi tốt nghiệp Học viện Luật Đại học Northwestern, tiếp tục học lên chương trình kết hợp thạc sĩ và tiến sĩ ngành Tâm lý học tội phạm tại Đại học Chicago, hai mươi chín tuổi tốt nghiệp tiến sĩ, là nghiên cứu sinh có IQ cao nổi tiếng nhất toàn trường, thông minh chăm chỉ, xinh đẹp giỏi giang. Tưởng Tiệp tập trung nhìn vào tấm hình trong tay, đó là ảnh chụp buổi đi câu cá dã ngoại hồi hè. Cậu thầm than thở, khẽ gọi lên một cái tên: Phó Văn Du. Đâu có người Hoa nào lại có lai lịch và trình độ hấp dẫn Cục điều tra Liên bang hơn cô? Giang Sơn không tra ra được Phó Văn Du, có khả năng lớn là vì cô là người mới chưa lộ mặt lần nào, mà Phó Văn Du chắc mới chỉ bắt đầu đi làm từ tháng bảy năm nay, Tiểu Chung cũng từng nói visa của cô được đồng ý cấp rất nhanh…Tưởng Tiệp từ từ thả lỏng cơ thể, tựa lưng vào ghế, nhẹ nhõm buông tiếng thở dài. Tại sao trái đất này lại nhỏ như vậy?
Sau ba tiếng tút tút của tín hiệu điện thoại, người bên kia nhấc máy, một giọng nữ quen thuộc vang lên:
“Hello?”
“Văn Du hả? Là em, Tưởng Tiệp đây.”
Người ở phía kia đầu dây im lặng một lúc, sau đó mới nhẹ nhàng cười:
“Bất ngờ ghê, sao tự dưng lại muốn gọi cho chị vậy?”
“Sắp tới Giáng sinh rồi, đám Tiểu Viên muốn tụ tập một bữa, em giúp tụi nó thông báo với chị.”
Phó Văn Du không lập tức trả lời, qua một lát sau mới bảo:
“Tổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-da-vi-uong-hieu-cu/3105414/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.