Thương Kiến Diệu gật đầu:
"Đã thấy."
"Long Duyệt Hồng không sao chứ?" Bạch Thần thấy Thương Kiến Diệu dần đi chậm lại, bèn hỏi một câu.
Thương Kiến Diệu cười nói:
"Cậu ta không sao, còn kết bạn thêm với mấy người bạn."
"Ha." Tưởng Bạch Miên kêu một tiếng: "Qua đó xem sao."
Thương Kiến Diệu lập tức tăng nhanh bước chân, chạy tới chỗ xe Jeep.
Bịch, bịch, bịch, hắn cố ý làm tiếng bước chân to vang hơn, khiến Long Duyệt Hồng và đôi nam nữ bên cạnh anh ta có thể nghe thấy động tĩnh từ xa.
Đôi nam nữ và Long Duyệt Hồng gần như quay đầu lại nhìn sang phía bên này cùng một lúc.
Vừa thấy người tới mặc một bộ thiết bị bộ xương ngoài quân dụng màu sắt đen, đôi nam nữ kia biến sắc mặt, không chút nghĩ ngợi lập tức lăn người về tới gần con xe việt dã màu xám kia.
Lúc này xe Jeep đã bị con xe việt dã màu xám lắp ráp kia kéo ra khỏi đầm lầy cỡ nhỏ.
Long Duyệt Hồng thì sung sướng ra mặt, đi lên vài bước đón:
"Sao rồi?"
Gọi xong, anh ta chợt nhớ ra, vội vàng quay đầu hô lên với con xe việt dã màu xám:
"Đừng lo, là đồng đội của tôi đấy!"
"Bọn họ là?" Thương Kiến Diệu đã chạy tới gần đó.
Ở chỗ xe việt dã màu xám, cho dù là người ở trong hai đôi nam nữ ở ngoài đều căng thẳng và đề phòng cao độ.
Long Duyệt Hồng vội vàng trả lời:
"Tôi không quen đường, nên chạy xe vào vũng bùn đọng. Bọn họ phát hiện, chủ động trợ giúp. Bọn họ rất thân thiện!"
Tưởng Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-da-du-hoa/1736886/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.