So với những điểm tụ cư hay phải di chuyển thường xuyên, thị trấn Thủy Vi có nguồn nước sạch, không ít ruộng cày vẫn tồn tại ở nơi đây kể từ khi thế giới cũ bị hủy diệt.
Điền Nhị Hà vốn định cất cao giọng nói vài câu, nhưng còn chưa mở miệng thì cổ họng đã ngưa ngứa, khiến ông ta không nhịn được ho vài tiếng.
"Vào đi! Vào đi!" Ông ta bất đắc dĩ khoát tay.
Tên thủ vệ bên cạnh lập tức hô to:
"Vào đi! Vào đi! Giao súng cho người gác cổng!"
Bộp!
Điền Nhị Hà vỗ hắn ta một cái:
"Ai bảo cậu nói thêm câu sau? Nhóc Bạch là người đáng tin cậy!"
"Nhưng cô ta đã một năm không tới đây rồi." Thủ vệ gân cổ lên cãi lại.
Điền Nhị Hà im lặng hai giây, không nói gì, quay người đi xuống chòi canh.
Bạch Thần không kháng cự, lấy khẩu súng đeo trên lưng, súng lục giắt trên đai vũ trang và cả con mô tô phân khối lớn kia giao cho thủ vệ đứng canh cổng.
Hai cánh cổng màu đen lập tức mở ra.
Điền Nhị Hà đã chờ sẵn ở đó, nhìn Bạch Thần từ trên xuống dưới mấy lần rồi cười ha ha nói:
"Xem ra gần đây cũng không tệ lắm, trước kia đúng kiểu con nhóc mình mẩy toàn bùn đất."
Bạch Thần vô thức nhắm mắt lại:
"Có đoàn đội thu nhận tôi."
Điền Nhị Hà gật đầu như có suy nghĩ:
"Không tệ, không tệ."
Ông ta không tiếp tục chủ đề này nữa, mà thuận miệng hỏi:
"Người máy kia của cô đâu rồi? Tên, tên là 35 gì đó ấy."
Bạch Thần khẽ rũ mắt xuống, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-da-du-hoa/1736854/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.