"Chỉ có hai túi bánh quy." Cuối cùng, hắn nhìn đám đồ vật trước mặt với vẻ mặt chê bai, nói.
Hai túi bánh quy này không phải loại lương khô, trên bao bì có ghi từng hàng tiếng Hồng Hà. Vì bị hao mòn khá nhiều nên Thương Kiến Diệu chỉ có thể tạm nhận ra được "rau hẹ" và "sô đa".
Trên Đất Xám này, hai loại ngôn ngữ phổ biến nhất là tiếng Đất Xám và tiếng Hồng Hà. Ngôn ngữ Đất Xám là loại ngôn ngữ thông dụng của các thế lực như Sinh Vật Bàn Cổ hay Cứu Thế Quân, còn tiếng Hồng Hà thì chủ yếu là các thế lực ở lưu vực sông Hông Hà và gần Hồng Hà sử dụng, trong đó bao gồm cả thành Tối Sơ, Bạch Kỵ Sĩ Đoàn và công ty Quả Quýt.
Ngoài hai túi bánh quy này, Thương Kiến Diệu còn tìm được hai lá thư và một huy hiệu.
Hai bức thư kia, một tấm được gấp gọn, còn tấm còn lại cứ để vậy xếp lên nhau.
Thương Kiến Diệu mở lá thư được gấp gọn gàng kia ra, thuận miệng nhận xét:
"Thư này được gấp đi gấp lại nhiều lần."
Tưởng Bạch Miên ra lệnh Long Duyệt Hồng canh gác bốn phía, sau đó đi tới bên cạnh Thương Kiến Diệu, ngồi xuống cùng đọc thư với hắn.
Bức thư này được viết bằng tiếng Đất Xám:
"Gửi cha thân mến:
Con ở thành Tối Sơ này rất tốt, tuy còn có chút vấn đề về đọc hiểu, nhưng nghe nói thì cơ bản là ổn thỏa rồi, không ai có thể phát hiện con tới từ đất hoang nữa...
... Cấp bậc ở nơi đây cực kỳ nghiêm ngặt, nhưng so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-da-du-hoa/1736848/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.