Duẫn Giám Phi gần đây cảm thấy bản thân thật sự đang rất hạnh phúc, kế hoạch mưu đồ suốt sáu năm, kế hoạch vì nó mà phải trả giá biết bao nhiêu tâm huyết, hiện giờ lại dễ như trở bàn tay, bên người còn có người mình yêu làm bạn, có cả giang sơn và mỹ nhân, trên đời có thể có mấy người. Ừm, không cần cùng hắn tranh luận cụ thể Vân La rốt cuộc là đẹp hay xấu, chẳng lẽ không biết đạo lý tình nhân trong mắt hóa Tây Thi sao?
Buổi chiều hôm nay, ánh nắng ngày xuân rất đẹp, không quá nóng bỏng mà lại rất ấm áp chiếu rọi lên người, thoải mái ấm áp hết mức. Duẫn Giám Phi nửa nằm trên tháp quý phi, thích ý nhìn Vân La ngồi trên ghế đá trong viện tử, chăm sóc một chậu hoa mai cảnh, không thể không thừa nhận, tuy rằng một chân của Vân La bị phế đi, thế nhưng hai tay của hắn lại thật sự rất linh hoạt, nếu để cho hai bàn tay này ở chỗ đó của bản thân nhẹ nhàng cọ sát, hắn cảm thấy được nhiệt huyết chính mình lại có chút dâng lên, không có cách nào, những lúc ở cùng Vân La, mặc kệ lãng mạn đến thế nào, cuối cùng hắn cũng đều liên tưởng đến việc vận động ban đêm, ngay cả chính hắn cũng phải hoài nghi, phải chăng mình kiếp trước là một tên sắc quỷ.
“Đây là người ngươi si mê sao?” Phía sau bỗng nhiên vang lên một giọng nói uy nghiêm, quen thuộc, hắn sau khi sửng sốt mất một giây đột nhiên lấy lại tinh thần, gần như là lập tức đứng lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cong/764618/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.