Ngoài ý muốn, lần này Duẫn Giám Phi không ra sức khước từ, hắn cười nhìn Vân La: “Ngươi thật sự muốn biết sao? Muốn biết thì chủ động hôn ta một cái đi.” Đem bên trái mặt để sát miệng Vân La, trong mắt tràn đầy ý cười. Quả nhiên chỉ thấy Vân La thẹn đỏ mặt, tức giận nói: ” Ngươi có thể đứng đắn một ngày hay không, ta đang rất nghiêm túc hỏi ngươi. ” Duẫn Giám Phi lại cười đến tung toé: “Đứng đắn một ngày? Như ta vậy mỗi ngày không đứng đắn, kết quả nói cái gì hôn môi linh tinh ngươi vẫn là không nhịn được đỏ mặt, nếu lại đứng đắn vài ngày, không gia tăng rèn luyện cho ngươi, chỉ sợ trên giường ngươi sẽ chảy máu mũi mất.”
“Ngươi....... ” Vân La tức giận, thế nhưng không tìm được câu nào để phản bác. Oán hận liếc mắt Duẫn Giám Phi một cái, quay đầu đi: “Không nói thì đừng nói, ai cần biết cơ chứ?” Vừa dứt lời cả người đã bị Duẫn Giám Phi kéo vào trong lòng hôn sâu, đến lúc buông ra, công tử phong lưu thâu hương tiêu sái cười nói: “Kỳ thật rất đơn giản, ngươi căn bản không có cơ hội mật báo.” Thấy ánh mắt Vân La nghi hoặc khó hiểu, nhịn không được ấn nhẹ mũi hắn một chút: “Ha hả, lão thái bà trong kinh thành kia gửi thư cho ta nói vị hoàng đế đệ đệ kia vì một đại thúc, bỗng nhiên muốn chạy trốn, nhường ngôi cho ta.”
“Thoái vị? Bởi vì một đại thúc?” Vân La càng không hiểu: “Hoàng thượng đang làm rất tốt, tại sao bỗng nhiên thoái vị, Duẫn Giám Phi, đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cong/764616/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.