Vân La được đặc xá, vẫn suy nghĩ một lúc lâu, mới nghiêm mặt nói: “Gia địa vị tôn quý, lại có vô số tiền bạc tiêu dùng, cái này Vân...... A La cũng biết, có điều cho dù có tiền, hành vi Gia cũng thật rất dễ dẫn đến bại gia, mỗi ngày chỗ ở buổi tối, đơn giản chỉ có bảy người, lại bao cả sân, còn có đồ ăn kia, để lại còn có thể ăn mấy bữa, hoặc là phân phát cho bên ngoài, cũng đủ cho mấy chục dân chúng ăn, lại phải đem đổ cho heo, hành vi này thật sự......” Không đợi nói xong, vừa thấy gân xanh trên trán Duẫn Giám Phi nổi lên đã lâu, tự cân nhắc thấy những gì nên nói cũng đã nói được tương đối, không cần thiết phải khiến Gia tức giận thêm nữa. Thế là nhanh chóng ngậm mồm lại.
“Nói đi...... Sao lại không nói?” Duẫn Giám Phi từng chữ từng chữ phảng phất như phun ra từ giữa hai hàm răng, nghiến răng nghiến lợi hỏi, kỳ thật nếu như Vân La còn nói thêm câu nữa, hắn chắc đã có thể rút kiếm làm thịt đứa ở thành thật này, cũng may đối phương coi như biết sát ngôn quan sắc (biết xem giọng, trông sắc mặt),im lặng không nói đứng tại chỗ. Hắn tức giận hậm hừ nửa buổi, cuối cùng mới thở được cục tức trong lồng ngực ra, không giận, ngược lại còn cười nói: “Tốt, rất tốt, ta hôm nay cũng đã biết, nếu luận về miệng lưỡi ác độc, quả thật ngươi mới là kẻ xuất chúng, thế nhưng nói ta bại gia, ngươi...... Ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi...... Ngươi có biết là từ nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cong/254001/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.