Hắn đã nói đến mức độ này, Lý Dung cũng không giả vờ nổi nữa.
Nàng nằm trên đất một lát, khi thấy Bùi Văn Tuyên không định đến kéo mình dậy nàng liền tự đứng lên, vờ như chưa có gì từng xảy ra, thần thái ưu nhã ngồi lại chỗ cũ.
Nàng có chút chột dạ.
Dù ban nãy họ vừa cãi nhau, nhưng một màn tự tiến cử của người nọ còn bị hắn bắt tại trận thế này, nói thế nào cũng có chút xấu hổ.
Tình huống tương tự không phải không có, nàng nhớ ở kiếp trước có một Trạng nguyên kia khá tuấn tú, nghe nói nàng yêu thích mỹ nam, cũng không biết vì coi trọng bề ngoài hay quyền thế của nàng, một ngày nọ, nhân lúc đang thương nghị chính sự với Lý Dung, hắn lặng lẽ nhét cho nàng một tờ giấy.
Những việc phong nguyệt thế này nàng vốn không thích để nó dính dáng đến triều chính, vốn định lặng lẽ xử lý nhưng không ngờ lại truyền đến tai Bùi Văn Tuyên. Bùi Văn Tuyên không tỏ thái độ gì, cũng không biết hắn phẫn nộ hay tức giận, kết quả tên Trạng nguyên kia ngày hôm sau đã bị người cáo trạng, tiếp đến đối phương từ học vị tiến sĩ của Quốc tử giám trực tiếp bị giáng xuống chức tri phủ địa phương, thế là khi chưa sống được mười năm ở Hoa kinh, hắn đã phải thu thập hành lý rời đi. Nghe bảo sau khi ra khỏi thành chưa đến năm dặm, hắn đã gặp một nhóm sơn tặc, không những bị cướp sạch tiền còn bị tròng bao bố, tẫn một trận nát nhừ.
Kết quả thế này nếu nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cong-chua/397592/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.