"Điện hạ", Bùi Tuyền Thanh nhíu mày, đứng dậy nói, "Văn Tuyên tuy đã cưới Người, là trượng phu của Người, Người vì bảo vệ trượng phu mà sốt ruột, điều này lão thần hiểu rõ nhưng Văn Tuyên cũng là người của Bùi gia. Đại Hạ của chúng ta chưa từng có đạo lý làm được Phò mã rồi liền rời bỏ tông tộc. Hắn nếu xuất thân là Bùi gia thì cả đời này cũng là người của Bùi gia. Kính mong Điện hạ hiểu cho"
"Hiểu cái gì?", Lý Dung cười lạnh, "Hiểu cho những kẻ vong ân phụ nghĩa, ếch ngồi đấy giếng như các ngươi sao?"
"Điện hạ", Bùi Lễ Văn vội vã lên tiếng, "Sao Người có thể..."
"Câm miệng!", Lý Dung giáng một bạt tay lên mặt Bùi Lễ Văn, phẫn nộ quát lớn. Bùi Lễ Văn bị nàng đánh nhất thời ngẩn người, ông ta ôm má nhìn chằm chằm Lý Dung.
Thấy hành động này của nàng, tất cả người của Bùi gia đều không dám hé răng nửa lời. Nàng quay đầu lại nhìn chăm chằm vào Bùi Tuyền Thanh, lạnh giọng nói, "Hôm nay vì sao các ngươi gọi Bùi Văn Tuyên về, Bổn cung hiểu rất rõ. Các ngươi có phải đang nghĩ rằng, nếu đánh chàng sẽ lấy lại công đạo cho những thế gia khác và cũng như cảnh cáo ta, đừng nhàn rỗi lo chuyện bao đồng như lập Đốc sát ti chứ gì?"
"Các ngươi có phải đều cho rằng", Lý Dung quét mắt nhìn một vòng, "Bùi gia các người hiện tại cũng tính là đại tộc trong triều? Bùi Lễ Hiền làm Môn hạ Tỉnh Nạp ngôn, chức vụ tương đương Tể tướng, Bùi Lễ Văn làm công bộ Thượng thư, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cong-chua/397536/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.