Bùi Văn Tuyên nghe thế, lại thấy thần sắc Lý Dung có chút khác thường, sau khi đánh giá từ trên xuống dưới một lượt, hắn không nhịn được hỏi, “Cô sao vậy? Ở trong cung bị người khác khi dễ à?”
“Ngươi suy nghĩ lung tung gì vậy?”, Lý Dung cầm quạt khẽ đánh lên đầu Bùi Văn Tuyên, nàng xoay người nói, “Đi thôi”
Xe ngựa đỗ ở bên ngoài cửa cung, Bùi Văn Tuyên đuổi theo Lý Dung, đem dù che cho nàng, có chút không cao hứng nói, “Cô nói chuyện thì cứ nói, đánh đầu ta làm gì?”
“Ta thích”
Lý Dung liếc xéo hắn một cái làm Bùi Văn Tuyên có chút bất đắc dĩ, “Ta thấy cô đối với người khác tốt lắm mà, sao thấy ta liền động tay động chân? Điện hạ, Người phải sửa ngay thói quen này đi”
“Nếu thấy có vấn đề thì trước tự xét lại chính mình ấy”, Lý Dung nghe Bùi Văn Tuyên oán thán, không biết vì sao cảm xúc ban nãy dần bị hòa tan, hiện tại chỉ nghĩ như thế nào trêu chọc đối phương thật nhiều. Vì thế nàng vừa lên xe vừa “dạy bảo” Bùi Văn Tuyên, “Suy nghĩ xem vì sao ta không gây phiền phức cho người khác mà chỉ tìm ngươi”
“Aiz, chuyện này thì ta biết rõ”, Bùi Văn Tuyên thở dài, hai người ngồi vào xe ngựa, Bùi Văn Tuyên gấp dù, Lý Dung tự rót trà, nghe Bùi Văn Tuyên bất đắc dĩ nói, “Chỉ có thể trách thần quá được người khác yêu thích, Điện hạ cũng kiềm lòng không đặng”
Nghe được lời này, Lý Dung suýt chút đều phun hết trà trong miệng, may mắn nàng kịp thời dừng lại, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cong-chua/397523/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.