Edit: Ballantine’s
Vào đông, mây đen dày đặc, hình như có bão tuyết sắp tới, gió lạnh thổi mạnh vào Hoa Kinh, giục giã những người đi đường vội vàng, đập phành phạch vào cửa sổ.
Bùi Văn Tuyên thấy Lý Dung không nói gì thì cho rằng nàng ngầm đồng ý, đứng dậy ngồi quỳ đối diện trước mặt Lý Dung, đối mặt với nàng.
Lý Dung thấy đôi mắt trong vắt của người ngồi đối diện, không khỏi cười rộ lên: "Nghe giọng điệu của chàng, hình như có rất nhiều chuyện ta không biết."
"Biết thì điện hạ cũng biết sơ sơ, nhưng mà trên đời này có những chuyện biết sơ sơ và nghe chi tiết thì sẽ hoàn toàn khác nhau."
Lý Dung nhận được lời này thì ngẫm nghĩ một lát, cuối cùng nàng mở miệng: "Vậy chàng nói đi."
"Như vậy, để vi thần bắt đầu từ chỗ điện hạ biết ít nhất đi."
Bùi Văn Tuyên nghĩ nghĩ, cuối cùng cũng tìm được một điểm bắt đầu: "Tô Dung Hoa và Thượng Quan Nhã… cái này có lẽ là sự bắt đầu sớm nhất trong tất cả mọi thứ rồi."
"Chàng đã sớm biết chuyện của bọn họ?" Lý Dung nhíu mày, Bùi Văn Tuyên lắc đầu.
"Đức Húc năm thứ ba, Tần Chân Chân bị hạ độc giế t chết, bệ hạ ra lệnh cho ta tra xét việc này, ta tra một đường đến trên đầu Tô Dung Hoa, dùng thời gian năm năm mới biết được chuyện giữa hắn và Thượng Quan Nhã."
"Hẳn điện hạ đã biết, thật ra Tô Dung Hoa là trưởng tử của Tô thị, theo lý mà nói chính là người kế thừa vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cong-chua/3503397/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.