Edit: Ballantine’s
"Nhưng ta đã cứu rồi." Trời mưa càng lúc càng lớn, sấm sét bên ngoài ầm ầm vang lên, Lý Dung nhìn thanh niên tuấn nhã trước mặt, trong lời nói đùa còn mang theo một chút thật lòng: "Ngươi có thể trả mạng lại không?"
Tô Dung Khanh không nói lời nào chỉ đón nhận ánh mắt Lý Dung, bọn họ dùng ánh mắt nhìn thẳng nhau giữa không trung, tra hỏi, chém giết, không hề nhường một chút nào.
Một lúc sau, Tô Dung Khanh cười rộ lên: "Được."
Dường như hắn đã hạ một quyết định rất trọng đại: "Chờ ta đưa điện hạ đến chỗ cao, ta sẽ trả mạng lại cho điện hạ."
"Ngươi nghĩ rằng ta và bản thân ngươi sẽ tin sao?"
Trên mặt Lý Dung lộ vẻ trào phúng, Tô Dung Khanh giơ tay lấy thanh củi, khều đống lửa: "Điện hạ có tin hay không cũng không quan trọng, điện hạ bây giờ chỉ cần cho ta một đáp án là được."
Nói xong, Tô Dung Khanh ngẩng đầu lên, dừng tầm mắt trên mặt Lý Dung: "Điện hạ muốn giúp đỡ kẻ đã giết ngài là Lý Xuyên mà đối đầu với ta đến cuối cùng hay là đồng ý rời khỏi cuộc tranh chấp để chờ một kết quả, hoặc là cùng liên thủ với ta…" Tô Dung Khanh nói rất bình thản: "Sau khi đưa Lý Thành đăng cơ, phế Nhu phi, rồi sẽ giết Lý Thành, nâng đỡ ấu đế, mượn thiên tử ra lệnh chư hầu, để cho điện hạ trở thành một người chân chính nắm giữ một quốc gia."
"Nhưng Lý Thành đã chết." Trong lời nói của Lý Dung mang theo ý cười.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cong-chua/3503394/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.