Yêu cầu của những thư sinh kia không chỉ dọa Nhu phi đến mặt trắng bệch, cũng khiến nhóm triều thần phía sau bà sợ ngây người.
Dùng khoa cử làm cách duy nhất để sàng chọn quan viên...
Khó vậy mà những người này cũng nghĩ ra được!
Quả thực là một ý nghĩ kỳ lạ.
Triều thần nhìn những thư sinh quỳ dưới đất, ánh mắt thoắt chốc trở nên sắc bén. Mà vẻ mặt của nhóm thư sinh kia không hề thay đổi, tiếp tục nói, "Nếu nương nương đã ra tận đây, nghĩa là đã chuẩn bị sẵn tâm lý thành toàn tâm nguyện cho nhóm sĩ tử nghèo như chúng ta. Bọn thảo dân học tập gian khổ suốt mười năm, mang theo sự mong đợi của người thân, chỉ cầu có được công danh. Phụ thân của thảo dân vì nuôi thảo dân ăn học, bệnh không dám chữa, ăn uống tằn tiện, vất vả lắm mới chờ được tin ta trở thành hương cống, ông vui mừng đến nỗi thức trắng cả đêm. Nhưng ông lại không ngờ, hy vọng mười mấy năm của mình lại hoàn toàn bị hủy hoại chỉ trong một đêm"
"Việc này bổn cung đã giúp ngươi điều tra rõ rồi", Nhu phi nhanh chóng hồi thần, bà nhíu mày, "Nhưng chế độ tuyển chọn quan viên thì có liên quan gì đến chuyện này?"
"Sao không liên quan được cơ ạ!", thư sinh kia cực kì khí phách đáp, "Triều đình mở khoa cử là để thu nhận càng nhiều nhân tài càng tốt. Thảo dân cả gan hỏi nương nương, từ ngày khoa cử được tổ chức đến nay đã gần mười năm, nhưng có người nào xuất thân hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cong-chua/3353810/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.