Bùi Văn Tuyên vác Lý Dung chạy vào bãi lau sậy, nhân lúc ám vệ và người của Dương Tuyền đang đánh nhau, hắn tháo dây ngựa ra đánh vào mông chúng một cái, ba con ngựa liền chạy theo hai hướng khác nhau. Bùi Văn Tuyên để Lý Dung đang hôn mê lên lưng, nằm bò trên đất không nhúc nhích
Đợi khi cả hai bên có phản ứng thì Lý Dung đã biến mất. Vào lúc phát hiện có một thứ gì đó đang lao đi từ trong bãi sậy, bọn họ liền tự tìm một hướng đuổi theo. Đến khi tất cả đều đi hết, Bùi Văn Tuyên mới nhanh chóng ngồi dậy, vác Lý Dung chạy thục mạng về phía khu rừng tối đen.
Bình thường hắn không mạnh thế này, nhưng vào thời khắc sinh tử, hắn lại chẳng thấy Lý Dung nặng chút nào. Bùi Văn Tuyên vác Lý Dung chạy như bay và không dám dừng lại.
Lý Dung nằm trên vai hắn dần dần tỉnh lại. Vừa mở mắt, nàng liền cảm nhận được có thứ gì đó đang chọc vào bụng rất đau.
Bùi Văn Tuyên nghe nàng "hự" một tiếng vội hỏi, "Tỉnh rồi sao?"
Lý Dung bị hắn xốc nảy đến muốn nôn, bụng lại đang đau khiến hai mắt nàng đều hoa lên. Nàng gấp gáp nói, "Bỏ ta xuống"
Khi xác nhận nàng đã tỉnh, Bùi Văn Tuyên lập tức bỏ nàng xuống. Không đợi Lý Dung có bất kì phản ứng gì, hắn đã kéo nàng tiếp tục chạy về phía trước, vừa chạy hắn vừa nói, "Chạy nhanh lên!"
"Bùi Văn Tuyên...", Lý Dung vốn vẫn đang không hiểu sự tình, lại bị hắn kéo chạy giữa rừng sâu, nàng run rẩy nói, "Ta...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cong-chua/275286/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.