🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
A Đạt Hách bỗng nhiên cảm thấy sợ hãi, tính thời gian Vương Khải làm thuộc hạ dưới trướng là khi hắn còn chưa vào kinh thành Hoa quốc.

Vậy có nghĩa là vị đại công chúa kia đã ấp ủ âm mưu từ trước, hắn ngước mắt lên sợ hãi nhìn nàng.

Như Họa cười tươi duyên dáng nói :

"'Muộn, đã muộn rồi đúng không ?".

Nàng quay lại nhìn một lượt những gương mặt thân quen đã cười cợt nhạo báng nàng, đã tiếp tay cho hung thủ dẫn đến cái chết thê thảm của nàng đời trước.

Nàng nhìn sang A Đạt Hiên duy chỉ có người này chưa bao giờ góp mặt trong những lần đó, có thể nói Y còn cứu vớt lại cho nàng một phần danh dự khi A Đạt Ba có ý vũ nhục nàng trước mọi người, phần ân tình này nàng ghi nhận.

Tự nhiên đứng trước những con người này nàng lại không muốn trả thù nữa, những tưởng khi gặp lại họ việc đầu tiên nàng sẽ hành hạ họ thê thảm nhưng không.

Từ trước đến giờ oan có đầu, nợ có chủ nàng chỉ tính sổ lên đầu hai kẻ đã khiến nàng thê lương nhất thôi.

Nàng quay sang lạnh lùng nói :

"Treo A Đạt Ba cùng A Đạt Hách lên tường thành mỗi ngày quất một trăm roi không ăn không uống để kệ chúng tự sinh tự diệt đi ".

Tên A Đạt Ba và A Đạt Hách bị binh sĩ lôi đi hành hình, bọn chúng kêu gào thảm thiết vì không nghĩ rằng nàng có thể trừng phạt độc ác đến vậy.

Những thê thiếp cùng nhi tử nữ tử thấy kết cục của Đại vương và đại vương tử thì sợ hãi ngồi dúm lại với nhau.

Rồi nàng quay lại nhìn những người vừa bị giải vào lúc nãy, nàng thở dài nói :

"Tuy đại vương các ngươi có tội, nhưng các ngươi là vô tội ".



Nàng quay sang Dạ Vô Thần nói :

"Tộc Khiết Chân còn rất nhiều người dân vô tội không thể để họ lang thang được, họ cũng có người già và trẻ nhỏ, nếu tộc Khiết Chân quy thuận thì có thể tha cho họ con đường sống được không ?".

Dạ Vô Thần mỉm cười nói :

"Chuyện này ta đã nói ngay từ đầu sẽ do nàng định đoạt, tất cả mọi chuyện ta sẽ thay nàng gánh vác ".

Như Họa nghe như thế thì mỉm cười nhìn sang A Đạt Hiên rồi nói :

"Ngươi có thể làm đại vương kế nhiệm không ?".

A Đạt Hiên có chút không tin vào tai mình, nhìn số phận của phụ vương cùng đại vương tử hắn đã định trước số phận của mình, vậy mà.

Hắn liền vội vàng gật đầu nói giọng cảm kích :

"Ta có thể làm được, chỉ cần công chúa cho ta cơ hội, và tha cho mọi người ở đây, ta sẽ làm việc cho công chúa ".

Nàng lắc đầu nói :

"Cái này thì không cần, nhưng ngươi phải hứa với ta không được cướp bóc của thương nhân nữa, họ cũng có gia đình có con cái của mình ".

Ánh mắt A Đạt Hiên ngẩn ngơ tại sao công chúa lại biết việc này, từ trước đến nay phụ vương và đại ca đều làm trong bí mật rất ít người biết đến mà.

Thấy hắn không trả nàng nhíu mày hỏi lại :

"Thế nào ngươi không đồng ý, nếu thế thì ta sẽ để người khác lên làm vậy ".

A Đạt Hách hồi tỉnh vội vàng nói :



"Không, không ta đồng ý, ta sẽ ban chiếu lệnh xuống, xin công chúa yên tâm ".

Như Họa đứng nhìn một lần nữa rồi bất giác chầm chậm đi đến nơi mà đời trước nàng đã từng ở.

Dạ Vô Thần thấy tâm trạng của nàng không đúng lắm vội vàng chạy theo, tuy nhiên chàng chỉ đi bên cạnh nàng không nói gì cả, nhìn vẻ mặt nàng như có chất chưa bao nhiêu tâm sự.

Nàng đứng nhìn một lát rồi nhẹ nhàng đi đến nơi mà nàng đã từng ở trước kia, nàng quay sang nhẹ nhàng nói :

"Huynh có tin kiếp này kiếp sau, đời này đời trước hay không ?".

Rồi nàng quay sang ôm lấy chàng rồi nói :

"Tất cả kết thúc, kết thúc rồi ".

Nàng chỉ nói như vậy rồi ngất đi trong lòng của chàng, Dạ Vô Thần sợ hãi vỗi vã bế nàng vào trong lều trại gọi đại phu tới.

Sau khi biết tin Hạo Nhiên cũng sốt ruột chạy tới, cũng may đại phu khám cho nàng nói là nàng thời gian này tập trung qua độ nên tinh thần và thể lực bị ảnh hưởng, nghỉ ngơi vài ngày là khỏi, lúc bấy giờ hai người nam nhân mới yên tâm.

Thời gian sau đó Dạ Vô Thần giao cho Hạo Nhiên cùng chủ soái, phó soái giải quyết toàn bộ vấn đề còn lại, một mình chăm sóc và ở bên cạnh nàng.

Tên A Đạt Ba và A Đạt Hách bị treo lên trên cổng thành, ngày ngày bị vũ nhục và chịu hình phạt, chưa đầy ba ngày sau đã không chịu được mà chết.

Âu cũng là tội ác mà chúng phải trả, đã có biết bao đoàn thương nhân vì chúng mà chết, chúng không những cướp của còn giết người bịt đầu mối vì thế nên hình phạt nàng giành cho chúng còn rất nhẹ.

Sau ngày hôm đấy trở đi nàng không trở lại tộc Khiết Chân một lần nào nữa, tất cả đã qua đi nàng đã vượt qua được rào cản tâm lý của chính mình, có nhiều chuyện phải tự tay làm mới có thể buông bỏ được.

Thời gian này Dạ Vô Thần bên nàng xuyên suốt, bọn họ để cho Hạo Nhiên ở lại đây một thời gian để học hỏi những gì mà cậu chưa bao giờ trải qua.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.