A Đạt Hách bỗng nhiên cảm thấy sợ hãi, tính thời gian Vương Khải làm thuộc hạ dưới trướng là khi hắn còn chưa vào kinh thành Hoa quốc.
Vậy có nghĩa là vị đại công chúa kia đã ấp ủ âm mưu từ trước, hắn ngước mắt lên sợ hãi nhìn nàng.
Như Họa cười tươi duyên dáng nói :
"'Muộn, đã muộn rồi đúng không ?".
Nàng quay lại nhìn một lượt những gương mặt thân quen đã cười cợt nhạo báng nàng, đã tiếp tay cho hung thủ dẫn đến cái chết thê thảm của nàng đời trước.
Nàng nhìn sang A Đạt Hiên duy chỉ có người này chưa bao giờ góp mặt trong những lần đó, có thể nói Y còn cứu vớt lại cho nàng một phần danh dự khi A Đạt Ba có ý vũ nhục nàng trước mọi người, phần ân tình này nàng ghi nhận.
Tự nhiên đứng trước những con người này nàng lại không muốn trả thù nữa, những tưởng khi gặp lại họ việc đầu tiên nàng sẽ hành hạ họ thê thảm nhưng không.
Từ trước đến giờ oan có đầu, nợ có chủ nàng chỉ tính sổ lên đầu hai kẻ đã khiến nàng thê lương nhất thôi.
Nàng quay sang lạnh lùng nói :
"Treo A Đạt Ba cùng A Đạt Hách lên tường thành mỗi ngày quất một trăm roi không ăn không uống để kệ chúng tự sinh tự diệt đi ".
Tên A Đạt Ba và A Đạt Hách bị binh sĩ lôi đi hành hình, bọn chúng kêu gào thảm thiết vì không nghĩ rằng nàng có thể trừng phạt độc ác đến vậy.
Những thê thiếp cùng nhi tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cong-chua-soc-2k/3576838/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.