Có thể các nước e sợ địa hình của tộc Khiết Chân chứ Vương Gia của bọn họ chẳng coi đó là gì, chẳng qua là Vương gia có muốn hay không thôi.
Vương gia của bọn họ từ trước đến nay làm việc như sấm sét chưa bao giờ thất bại cả.
Giống như lần vừa rồi Lục Vương gia cấu kết với phản tặc muốn nhân cơ hội Vương gia không có ở đây để hạ độc hoàng thượng ai ngờ để Vương gia biết được người từ xa chỉ huy rồi đích thân trở về.
Kết cục của Lục Vương gia vô cùng thê thảm không thể cứu được, Vương gia bình thường không mấy khi đê ý đến chuyện gì, nhưng một khi đụng vào mấu chốt, vào người thân của Vương gia thì kẻ đó chắc chắn xong đời.
Sáng hôm sau Như Họa từ từ tỉnh dậy cứ ngỡ là mình nằm mơ, nhưng sau khi nhìn vết tích trong phòng thì nàng mỉm cười, đúng là chàng đã trở về, một chút cảm xúc dâng lên trong lòng mình, có người quan tâm đến thật là tốt.
Một lúc sau mẫu hậu cùng đệ đệ hớt hải đến thăm nàng, nhìn mẫu hậu khóc đến sưng cả mắt Như Họa lại tự trách mình nhưng sự việc đã xảy ra rồi đâu cứu vãn được nữa, nàng an ủi nói :
"Mẫu hậu đừng khóc nữa không phải nữ nhi đã tai qua nạn khỏi rồi sao, người cứ như vậy nữ nhi sao dưỡng bệnh được
Lục Ý Lan ngừng khóc nghẹn ngào nói :
"Hài tử đáng thương, may mà con không bị bắt đi nếu không mẫu hậu phải sống sao đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cong-chua-soc-2k/3576826/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.